Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 965 - Ma gì chứ? Đến cả bác sĩ Từ mà cũng không giải quyết được à?

Anh ta vừa nói xong, đã thấy Từ Huyền cười như không cười, không khỏi chột dạ, cũng không kiên cường nổi nữa.
"Tôi sai rồi! Bác sĩ Từ tôi sai rồi!"
"Cầu xin anh giúp tôi!"
"Chỉ cần có thể cứu cái mạng chó của tôi! Thì bảo tôi làm gì đều được..."
Từ Huyền gật đầu: "Cứu mạng anh rất đơn giản."
"Nếu anh đã nói như vậy, vậy anh hãy nói ra anh đã làm gì đi."
Bờ môi của [Bạn Tôi Ơi, Còn Cần Đẹp Mặt Không] run rẩy: "Bác sĩ Từ, vậy khiến tôi ngượng mất..."
Từ Huyền ung dung nói: "Nếu anh không nói thì thôi."
[Bạn Tôi Ơi, Còn Cần Đẹp Mặt Không] lập tức gấp gáp: "Được được, tôi nói tôi nói."
Anh ta thở dài, nhận mệnh nói: "Sáng nay có một thi thể của con gái được đưa đến tiệm chúng tôi."
"Đại khái chỉ tầm hai mươi tuổi."
"Nguyên nhân cái chết hình như là bởi vì tim nên đột tử."
"Tôi vừa nhìn thấy cô ấy thì ngây ra!"
"Cô gái đó quá đẹp!"
"Thân thể quả thực giống như là thần linh điêu khắc ra vậy, mỗi một chi tiết nhỏ đều rất hoàn mỹ!"
"Hơn nữa bởi vì vừa qua đời đã được đưa đến đây, bảo quản hết sức hoàn hảo."
Anh ta nói đến đây thì tự giễu nói: "Không sợ các người chê cười."
"Năm nay tôi sắp ba mươi tuổi rồi."
"Nhưng cho đến hiện tại, một mực không tìm thấy bạn gái."
"Đều là vì công việc này."
"Tuy lương của công việc nhập liệm cũng không tồi."
"Nhưng cô gái khác vừa nghe thấy đã cảm thấy xui xẻo."
...
"Hoàn toàn không muốn quen tôi."
"Thỉnh thoảng có mấy người chịu tiếp xúc cũng có thái độ cao cao tại thượng, đều có dáng vẻ không đứng đắn..."
"Hoàn toàn không đáng nhắc tới so với cô gái này."
"Vừa hay bên cạnh nơi làm việc của tôi không có ai cả, chỉ có một mình tôi."
"Vì vậy tôi... tôi..."
[Bạn Tôi Ơi, Còn Cần Đẹp Mặt Không] nói đến đây, sắc mặt đã đỏ lên. Xấu hổ không nói thêm được nữa...
Vô số khán giả trong phòng live đều bị chấn động sắp rơi cằm xuống đất!
"Đỉnh lắm! Đỉnh lắm! Vậy mà cũng có thể xuống tay được? Người anh em, nhân tài đó đa!"
...
"Bội phục, bội phục..."
"Tôi vốn tưởng Hứa Tiên và Ninh Thái Thần, một rắn một quỷ đã vô địch thiên hạ rồi, không ngờ còn có người dũng mãnh hơn bọn họ nữa! [Mắc cười. JPG]!"
Hiện tại xem như bọn họ đã hiểu. Khó trách người anh em này lại sợ đến vậy. Cho dù người ta đã ngủm.
Nhưng tốt xấu gì cũng là một cô gái, có khả năng ngay cả bạn trai cũng chưa có. Anh làm chuyện đó với cơ thể của người ta.
Vậy thì không tìm anh còn tìm ai?
Sợ không phải trực tiếp biến thành quỷ lệ đó chứ!
Khó trách ngay cả bác sĩ Từ đều nói bản thân bất bình... Chuyện này đúng là khó đỡ...
[Bạn Tôi Ơi, Còn Cần Đẹp Mặt Không] cầu xin Từ Huyền: "Bác sĩ Từ, bây giờ tôi rất sợ!"
"Cô ấy… cô ấy sẽ không giết tôi ngay tại chỗ chứ?"
Từ Huyền lắc đầu: "Yên tâm, cô ấy không chỉ không giết anh."
"Hơn nữa còn muốn cảm ơn anh..."
[Bạn Tôi Ơi, Còn Cần Đẹp Mặt Không] và vô số khán giả trong phòng live đều giật mình.
Suy nghĩ của ma nữ này hơi kỳ lạ…
Sẽ không đến mức... lúc sống nhiều năm chưa thử đánh Poker đã chết, cho nên không cam lòng đó chứ? Lúc này có khán giả xem live than thở nói.
"Bệnh hữu, anh sẽ không cho rằng đây là chuyện tốt đó chứ?"
"Bình thường trong phim điện ảnh, xảy ra chuyện như vậy, nữ quỷ đều phải nghĩ hết cách gả cho anh đó…"
"Nếu anh không đồng ý, còn có khả năng bóp chết anh, sau đó lại gả cho anh..."
Khán giả xem live khác nghe vậy đều sáng mắt lên.
Có lý!
Trong phim điện ảnh mà bọn họ xem đúng là có tình tiết này… [Bạn Tôi Ơi, Còn Cần Đẹp Mặt Không] chợt thay đổi sắc mặt.
Trong đầu của anh ta lập tức hiện lên một cảnh tượng vô cùng khủng bố… mấy con quỷ nhỏ có khuôn mặt dữ tợn, mặt xanh nanh vàng, khiêng một chiếc kiệu lớn tám gánh màu đỏ. Khua chiêng gõ trống, đung đưa đến trước nhà anh ta.
Chỉ là tiếng chiêng trống là nhạc buồn... Sau khi đến nhà anh ta.
Thì một tân nương đội mũ phượng khăn trùm đầu màu đỏ bước ra khỏi kiệu.
Mấy con quỷ nhỏ khác ấn đầu của anh ta, nhốt anh ta và tân nương trong một từ đường được trang trí vải trắng đen, ba bái chín khấu thành thân. Sau đó lại đè anh ta và tân nương đi động phòng.
Sau cùng là vén khăn đội đầu của tân nương lên, lộ ra khuôn mặt của cô gái đó. Chỉ là gương mặt này đã bắt đầu thối nát!
Tân nương nhoẻn miệng cười, còn có một con giòi chui ra từ trong miệng của cô ấy...
[Bạn Tôi Ơi, Còn Cần Đẹp Mặt Không] không khỏi rùng mình, khóc ròng ròng: "Bác sĩ Từ, tôi không muốn cô ấy cảm ơn tôi!"
"Tôi vẫn chưa sống đủ!"
Từ Huyền cười như không cười nói: "Anh nghĩ đi đâu vậy."
"Cảm ơn mà tôi nói chính là thật sự cảm ơn."
"Đại khái ngày mai, cô ấy sẽ cho người trong nhà qua đây tặng anh chút hoa quả gì đó."
"Có thể còn cho anh một bao lì xì."
"Bên trong đựng một vạn tệ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận