Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 442 - Thế giới này thật đáng sợ... khó lòng phòng bị là đây

“Kiểm tra đo lường được đúng là có vàng trong đất. Hơn nữa hàm lượng vàng khá cao.”
“Kết quả, sau khi hùn cổ phần mới phát hiện bị người bạn đó phối hợp với người bán lừa một vố.”
“Vàng đo được trong đất lúc trước là do người khác bỏ vào từ bên ngoài.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Sau này anh ta biết ra vị chuyên gia địa chất kia cũng là giả.”
“Là kẻ mua bằng giả, lăn lộn trong vòng học thuật toàn nhờ ra vẻ thổi phồng, vừa khéo lại gặp được anh ta.”
Nhóm khán giả xem live trong phòng live nghe xong chỉ biết câm nín.
Vận may cứt chó gì thế này, quá thúi hẻo rồi...
Từ Huyền tiếp tục: “Tiếp đó bệnh hữu này lại bị lừa thêm mấy lần. Tài sản mau chóng teo tóp.”
“Anh ta bị lừa đến nghi ngờ nhân sinh, không dám làm ăn tiếp.”
“Cuối cùng trong tuyệt vọng.”
“Quyết định gửi tích lũy định kỳ số tiền ít ỏi còn lại vào ngân hàng, lấy tiền lời duy trì cuộc sống.”
“Đúng lúc gần nhà anh ta mở chi nhánh ngân hàng mới xây dựng, anh ta bèn gửi vào đó.”
“Kết quả, thời điểm đi ngang hôm sau lại phát hiện ngân hàng đó chạy trốn mất rồi...”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live chỉ biết cười khổ.
“Vận may này tuyệt cà là vời! Thảm gì đâu á, bệnh hữu đáng thương, ôm cái nào.”
“Đù nhí, tôi nhớ rồi, trước đó có thấy vụ ngân hàng giả trên thời sự, có người bị lừa hơn mấy triệu, thì ra người khổ chủ kia chính là anh à...”
“Cười chết tui, giờ tui mới hiểu ID của bệnh hữu này chứa đựng bao nhiêu tuyệt vọng luôn á [Cười khóc.jpg]'”
“Mọi người đừng quên hồi nãy bệnh hữu còn nói mình bị vị bác sĩ tâm lý thật kia lừa nữa [Buồn cười.jpg]”
“Nói là bị bác sĩ tâm lý thật lừa cũng được nữa hả?”
Lúc này, [Trung Thực Là Vàng] đành thở dài bất đắc dĩ...
“Bác sĩ Từ nói không sai một chữ.”
“Thực ra bây giờ tôi quả thực quá thảm.”
“Bởi vì thiếu nợ bên ngoài quá nhiều, có chủ nợ còn muốn tìm người tới chém tôi.”
“Không còn cách nào, tôi chỉ có thể bỏ chạy.”
“Mọi người xem bối cảnh phía sau tôi đi, giờ tôi đang trên thuyền chuẩn bị vượt biên qua nước ngoài làm công nhân chui.”
“Tên buôn lậu người vừa nói với tôi sắp đến rồi, chốc nữa thuyền sẽ cập bến.”
“Mọi người đừng hiểu lầm, không phải tôi muốn trốn nợ đâu.”
“Tại tôi nghĩ rằng tiền lương ở nước ngoài khá cao, chờ làm công kiếm được tiền rồi tôi sẽ về trả nợ.”
“Vị buôn người kia hứa sẽ giới thiệu công việc ở địa phương cho tôi thông qua chỗ quen biết của anh ta.”
Khán giả xem live trong phòng live nghe anh ta nói vậy cũng có thể hiểu được.
Anh ta sắp bị người khác chém chết, nếu không chạy thì chẳng khác gì thằng ngu. Vậy mà anh ta còn nghĩ đến chuyện trả nợ cũng coi như thành thật.
Chỉ là không ít bệnh hữu đầu óc xoay chuyển nhanh chóng bắt đầu cà khịa.
“Hay lắm, anh ăn mấy vố lừa đảo vậy rồi còn đi tin tưởng họ sẽ giới thiệu công việc cho anh à.”
“Bệnh hữu, tỉnh táo chút đi! Loại người kiếm tiền bằng cách này có thể tin tưởng được hả?”
Từ Huyền cũng gật đầu, nói: “Bệnh hữu, lần này anh thực sự bị bọn buôn người lừa rồi.”
[Trung Thực Là Vàng] bật cười lớn.
“Hầy, không sao đâu.”
“Mọi người có thể nghĩ ra được, há chẳng lẽ tôi không biết ư?”
“Tôi chỉ nghe qua rồi bỏ ngoài tai thôi, không tin đâu.”
“Có thể giới thiệu thì tốt, không giới thiệu được tôi cũng chả quan tâm.”
“Ông già như tôi có tay có chân, tự mình đi tìm việc thôi.”
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live đều dở khóc dở cười.
Nói cả nủa ngày vẫn là bọn họ nhạy cảm quá rồi.
Xem ra, bệnh hữu này bị người gạt nhiều lần như vậy tính chống cự đã full rồi.
Từ Huyền nghe xong lại lộ ra biểu cảm vi diệu.
“Bệnh hữu, tôi nói anh bị lừa không phải ý đó.”
“Bọn họ không lừa anh chuyện này.”
“Quả thực sẽ giới thiệu công việc cho anh.”
[Trung Thực Là Vàng] sửng sốt, “Bác sĩ Từ, cậu nói vậy là có ý gì?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Trước đó, tên buôn người mà anh tìm được này có nói đưa anh đi đâu không?”
[Trung Thực Là Vàng] ấp a ấp úng: “Chuyện này...”
Từ Huyền cười nhạt: “Anh đừng lo nói ra sẽ làm lộ vị trí của anh.”
“Bọn họ vốn không đưa anh tới chỗ đã hứa hẹn ban đầu kia đâu.”
“Có phải tên buôn người này bảo anh nhằm tránh bị người ta lần theo dựa vào điện thoại.”
“Nên tắt định vị GPS trên điện thoại di động của anh rồi không?”
“Nếu anh tin lời tôi, bây giờ anh có thể mở lên xem.”
Lúc này, [Trung Thực Là Vàng] mới cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Anh ta vội vàng mở định vị điện thoại lên, khi anh ta nhìn thấy vị trí của mình, sắc mặt lập tức biến đổi.
“Bác sĩ Từ, bọn... bọn họ đưa tôi tới chỗ này làm gì?”
Trên mặt Từ Huyền lộ ra vẻ vi diệu: “Bệnh hữu, anh từng nghe qua một nước có nền công nghiệp rất đặc sắc là lừa đảo viễn thông chưa?”
Nghe hắn nói câu này, vô số khán giả xem live trong phòng live hiểu được ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận