Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 360 - Ta chỉ là một con khỉ thôi mà, sao lại dựa vào ta??? (1)

“Cả chợ chỉ có chỗ chúng tôi bán thứ này thôi đấy nhá.”
“Cậu muốn bao nhiêu?”
Từ Huyền mỉm cười: “Có bao nhiêu lấy bấy nhiêu.”
Lúc này, Chu Yếm vẫn chưa hề ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Nó nhắm mắt đi theo sau lưng Từ Huyền, trong lòng chờ mong loại quả mà hắn hứa hẹn. Sau khi mua xong hạt giống, Từ Huyền đang chuẩn bị rời đi.
Lúc bấy giờ, một người đàn ông có vẻ không an phận đi đến bên cạnh Từ Huyền. Anh ta cười hì hì đưa một điếu thuốc qua rồi nói: “Ông chủ, khỉ này của anh là chủng loại gì thế, có bán không?”
Chu Yếm lập tức trừng mắt, dọa cho người đàn ông này giật nảy mình.Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Không bán.”
Người đàn ông không từ bỏ ý định: “Tôi ra giá rất lớn! Con số này!”
Nói rồi ông ta duỗi năm ngón tay ra và lắc lắc.
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu, dẫn Chu Yếm rời đi.
...
Sau khi trở lại núi Tiểu Cô.
Từ Huyền tìm một mảnh đất trống gieo hạt giống cây táo xuống. Kế đó dùng công đức thúc đẩy sinh trưởng!
Chẳng mấy chốc, một thân cây táo xanh tốt sum suê đột nhiên mọc lên từ dưới đất.
Nếu muốn trồng số lượng lớn thì đương nhiên việc mua thẳng cây táo cấy ghép sẽ tương đối lợi hơn, có thể hơi giảm bớt lượng công đức phải tiêu hao. Có điều, Từ Huyền chỉ muốn thử số lượng ít nên cũng lười phiền phức như vậy.
Huống chi lượng công đức phải tiêu hao cho loại thực vật không ẩn chứa linh khí này cực kỳ ít ỏi.
Từ Huyền nhẩm tính việc thúc đẩy cây táo này sinh trưởng đến ba trăm năm tuổi sẽ tốn hao rất ít công đức.
Chu Yếm ở bên cạnh nhìn ngó nhưng lại phân tâm. Mắt không chớp nhìn chăm chú vào quả Xích Linh nơi xa.
Lúc này, Từ Huyền mỉm cười sờ lên lông trắng trên đầu của nó, động tác vô cùng dịu dàng.
“Tiếp theo phải dựa vào ngươi rồi...”
Chu Yếm ngạc nhiên ngẩng đầu, ánh mắt bên trong tràn ngập nghi hoặc. Cái gì phải nhờ vào nó?
Nó chỉ là một con khỉ thôi mà? Còn có thể dựa vào nó để làm gì á?
Không lâu sau... Một tia sấm sét ẩn chứa linh khí đùng đoàng đánh xuống từ trên chín tầng mây!
“Xoẹt!!!”
Sấm sét nối tiếp nhau đánh xuống đến tận hôm sau.
Thời điểm Tống Sở Sở tiến vào phòng tư vấn.
Cô lập tức trông thấy một con khỉ có đỉnh đầu và nửa thân trên đều biến thành khỉ nướng đen thùi lùi. Nó đang lẹp bẹp gặm quả Xích Linh trong tủi hờn.
Khác hẳn tình huống chỉ hai ba miếng đã nuốt sạch một quả ngày thường.
Quả hôm nay, nó cắn từng ngụm từng ngụm nhỏ, ăn chậm chạp lạ thường. Suy cho cùng, chẳng dễ dàng gì mới kiếm được thứ này...
Tống Sở Sở tức khắc trừng to mắt, trong mắt còn lóe lên vẻ tò mò.
“Ể, ông chủ, anh dắt con khỉ này đi nhuộm lông á hả? Sao không dẫn tôi đi chung với!”
“Nhưng mà đây là màu gì thế?”
“Đen thui thùi lùi, nhìn vào hơi bị kỳ quái nha.”
“Có điều cũng rất tự nhiên, hết sức mang lại cảm giác chất lừ nha.”
“Hẳn là vị thầy Tony* này có trình độ tay nghề không thấp nhở~”
*Thầy Tony không phải tên người cụ thể, mà là từ chỉ chung những người thợ cắt tóc, thường mang ý chê tay nghề của thợ cắt tóc kém cỏi.
Từ Huyền đang cầm miếng vật liệu gỗ có hoa văn sét đánh trên tay và dùng đao điêu khắc. Sau khi nghe thấy câu hỏi của người làm công, hắn nhếch môi thành nụ cười.
“Màu này à, cô có thể gọi là màu đen sét đánh.”
Tống Sở Sở không khỏi sửng sốt: “Còn có tông màu này nữa á? Sao tôi chưa từng nghe qua bao giờ?”
“Là màu mới ra à?”
“Há, cái tên này quả thực là... khá thú vị.”
Chu Yếm nghe được mấy chữ “khá thú vị” thì lập tức ngẩng phắt đầu lên, nhìn cô với vẻ mặt ai oán.
Từ Huyền mỉm cười, tiếp tục điêu khắc miếng gỗ bị sét đánh trong tay.
Đã có thể mơ hồ thấy được hình dạng của một thanh kiếm.
Không ít người đã từng xem qua phim cương thi đều sẽ vô thức cho rằng kiếm gỗ đạo sĩ dùng đều là gỗ đào. Nhưng thật ra không phải vậy, cả hai có những tác dụng khác nhau.
Gỗ đào có tính chất nhẹ nhàng, tự có hiệu quả trừ tà, cho nên chủ yếu là dùng để bắt quỷ. Gỗ táo có tính chất cứng rắn, gặp nước thì chìm.
Sau khi chế tạo thành pháp kiếm có thể dùng để chém yêu!
Đặc biệt là pháp kiếm được chế thành từ gỗ táo bị sét đánh lại càng được mệnh danh là là “pháp khí chi vương” trong Đạo giáo. Mà miếng vật liệu gỗ trên tay Từ Huyền này lại càng không phải gỗ bị sét đánh bình thường.
Loại gỗ táo bị sét đánh trúng này nếu đặt ở thời điểm giới tu luyện thượng cổ còn đang phồn thịnh cũng tương đối có giá trị.
Hôm kia hắn đã thử mấy lần nhưng đều thất bại. Cho dù gỗ táo có tính chất cứng rắn, nhưng cũng chỉ là gỗ thường, đương nhiên không chịu nổi uy lực của sấm sét. Nếu không thể sống sót sau khi bị sét đánh thì cũng không thể gọi là gỗ bị sét đánh được.
Từ Huyền dứt khoát tiếp tục sử dụng công đức để thúc đẩy sinh trưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận