Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 860 - Thực lực tổng hợp của chúng tôi đứng đầu cả nước! (2)

“Khá lắm! Bác sĩ toàn quốc đều bắt đầu chém gió rồi... [Cười khóc. JPG].”
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] cũng cạn lời.
Cho đến hôm nay, cũng xem là cởi bỏ nghi hoặc trong lòng.
Cô không khỏi than thở: "Cừ thật! Thiệt thòi cho tôi luôn nghĩ là định mệnh."
"Thì ra là cha mẹ đùa tôi nhiều năm như vậy..."
Từ Huyền mỉm cười nói: "Bệnh hữu, cô còn vấn đề nào khác không?"
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] vội vàng nói: "Có chứ có chứ."
"Bác sĩ Từ, vừa hay tôi có một bệnh nhân."
"Lúc trước anh ta bị ung thư trực tràng, không dễ gì mà phẫu thuật chữa khỏi."
"Nhưng hiện tại vì cơ thể của bệnh nhân quá kém, có thể không qua được."
"Tôi đã hỏi chủ nhiệm trong khoa, ông ấy nói cũng hết cách, chỉ có thể xem tố chất cơ thể bản thân bệnh nhân chống đỡ vượt qua."
"Hiện tại tôi cũng không biết nên làm gì, vẫn đang buồn về chuyện này…"
"May là lần này tôi kết nối được..."
Cô có chút ngượng ngùng nói: "Bác sĩ Từ, tôi có thể mua chai rượu giả ở chỗ anh cho bệnh nhân uống không."
Vô số khán giả trong phòng live đều không khỏi than thở.
"Bệnh hữu, bác sĩ khoa hậu môn trực tràng cô không chữa được cho bệnh nhân lại đến hỏi bác sĩ tâm lý, điều này thích hợp ư?"
“Chữa bệnh như vậy, cô mặc áo blouse cho chú chó, nó cũng có thể làm bác sĩ đó... [Đầu chó. JPG].”
“Ha ha, ngay cả bác sĩ cũng có hai nhóm? [Cười khóc. JPG].”
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] bị châm chọc đến mức có chút xấu hổ.
Cô che mặt nói: " y da, mọi người nể mặt tôi chút được không, đừng nói nữa."
"Dù sao thì tôi cũng vừa lên chức bác sĩ điều trị chính mà."
"Đây còn là bệnh nhân nghiêm trọng đầu tiên mà tôi tiếp nhận điều trị."
"Tôi thật sự không muốn anh ta chết, nếu không tôi thật sự sẽ rất khó chịu..."
Vốn những khán giả xem live này chỉ là châm chọc, cũng không phải thật sự có ý kiến với cô. Dù sao thì, tuy y thuật của [Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] kém, nhưng rất có trách nhiệm.
Mọi người thấy da mặt cô khá mỏng, cũng không nói lại. Mấy người tương đối hiền lành bắt đầu phát màn đạn cổ vũ cô.
Lúc này, Từ Huyền cũng lắc đầu: "Tôi đề nghị cô đừng mua."
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] lập tức gấp gáp: "Tại sao vậy bác sĩ Từ!"
Các khán giả khác trong phòng live đều sửng sốt.
Tuy lắm lúc bác sĩ Từ hay thích trêu chọc, đùa giỡn một chút. Nhưng đa số thời gian, hắn vẫn khá lương thiện.
Chưa từng có chuyện thấy chết không cứu.
Chẳng lẽ do [Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] không tự dùng mà cho người khác dùng rượu giả để chữa bệnh nên đã trái với quy củ của bác sĩ Từ?
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] hoảng đến suýt nữa đã khóc toáng lên.
Cô cũng đọc được những màn đạn suy đoán của khán giả xem live.
Cô vội vàng nói: “Bác sĩ Từ, tôi có thể cam đoan với anh.”
“Lúc tôi cho bệnh nhân uống rượu giả sẽ nói rõ với anh ta rằng rượu giả này là anh cho, bệnh của anh ta là nhờ anh trị khỏi.”
“Tuyệt đối sẽ không giấu giếm chân tướng, tạo thanh danh cho mình đâu.”
“Tôi có thể nhờ bác sĩ khác trong bệnh viện chúng tôi làm chứng!”
Các khán giả khác trong phòng live cũng nhốn nháo nói giúp cô.
“Bác sĩ Từ, ngài giúp một chút đi mà, suy cho cùng vẫn là cứu người quan trọng.”
“Đúng đó! Cứu một mạng người hơn xây tháp bảy tầng á! Bác sĩ Từ, ngài cũng là bác sĩ! Mạng người lớn hơn trời mà!”
“Bác sĩ Từ, tôi giúp cô ấy khen thưởng cho anh nhiều hơn một chút có được không?”
Trong lúc nhất thời, màn hình tràn ngập bình luận như mưa khẩn cầu Từ Huyền hỗ trợ cứu người.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Không phải tôi không bán.”
“Nếu cô nhất quyết muốn mua, tôi cũng không ngăn cản.”
“Nhưng tôi nhắc nhở cô.”
“Vì tôi muốn cứu người một mạng nên mới đề nghị cô đừng mua.”
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] và vô số khán giả xem live đều ngây người. Từ Huyền bán rượu giả tạo thành danh tiếng ồn ào lộn xộn trên toàn mạng. Cho đến bây giờ, họ chưa từng nghe lời đồn uống rượu sẽ gây chết người bao giờ.
Nghe bác sĩ Từ nói vậy.
Chẳng lẽ rượu này còn có tác dụng phụ nữa hả?
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] ngập ngừng một lát: “Bác sĩ Từ, có phải rượu này có xung đột gì với dược tính của thuốc trị liệu không?”
“Vậy bây giờ ngừng thuốc lại còn kịp không?”
Từ Huyền lắc đầu: “Không có xung đột dược tính gì cả.”
“Tôi nói cứu người một mạng, không phải chỉ bệnh nhân của cô.”
“Mà là chính cô.”
“Sau khi anh ta uống [Rượu gạo thất tuệ] xong, người chết là cô!”
[Phân Xối Đến Đầu Rồi Mà Còn Quấy] lập tức ngơ ngác: “Không phải, tôi đâu có bệnh gì, tại sao người chết lại là tôi?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Rất đơn giản.”
“Bệnh nhân này của cô có tư tưởng tương đối cực đoan.”
“Nếu cô không mua [Rượu gạo thất tuệ] thì thôi.”
“Sau khi cơ thể anh ta được cô chữa khỏi hoàn toàn, anh ta sẽ cảm thấy bản thân thua thiệt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận