Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 894 - Cười chết mất, không ngờ bạn gái anh cũng có văn hóa phết

“Hay lắm! Tôi trực tiếp thốt lên hay lắm! Cái gì gọi là trắng ra lại hàm súc, hôm nay tôi xem như là thêm kiến thức rồi!
[che mặt.jpg]”
“y yo, bệnh hữu à, bạn gái của anh còn có văn hóa phết đấy.”
“Xăm trên mông đúng không? Bệnh hữu ơi tôi biết bạn gái của anh thích tư thế gì rồi nhá [tức cười.jpg].”
“Tôi biết, tôi biết, hình xăm này có buff, có thể khiến cho đồng đội gia tăng tốc độ tấn công... [tức cười.jpg]”
“Cười chết mất, gia tăng tốc độ tấn công nữa chứ... tôi không nhịn nổi nữa...”
Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong phòng live tràn đầy vui sướng. Bệnh hữu vừa lên tiếng ban nãy cũng sụp đổ.
Anh gửi khen thưởng cho Từ Huyền xong rồi mặc kệ người khác tag mình thế nào, đều lặn xuống nước không nói một lời nào hết.
Từ Huyền bất đắc dĩ cười, mở miệng nói: “Mọi người đừng trêu chọc nữa, bây giờ vị bệnh hữu kia đã offline rồi.”
“Lặp lại lần nữa, đối với chuyện xăm mình tôi không có ý kiến gì hết, chỉ cần chính bạn suy nghĩ kỹ thôi.”
Các khán giả xem live khác đều vui vẻ.
“Logout, đi ra ngoài PK đúng không?”
“Sao lại đi như vậy rồi, ít nhất phải dập đầu với bác sĩ Từ đã chứ, ân tái tạo đấy nhá!”
“Tôi chỉ có chút hiếu kỳ về tư duy của bạn gái bênh hữu, trước hôn nhân có thể giấu diếm được, sau khi kết hôn rồi còn có thể giấu được không?”
“Lầu trên không hiểu đâu, có một từ tên là chi phí ngầm. Để kết hôn ít nhất phải tốn hơn mấy trăm ngàn. Với lại cũng nhịn đã nhiều năm rồi, rốt cuộc có cơ hội, vậy anh có chơi xếp hình hay không đây? Không chơi, không cam lòng. Còn chơi thì anh bị lừa rồi!”
“Vãi thật, làm vậy cũng tàn nhẫn quá đi...”
“Đáng sợ đáng sợ.”
“Bác sĩ Từ biểu hiện ra: Tôi không có ý kiến, trên thực tế: Lời hay khó khuyên quỷ đáng chết.”
“Khụ khụ, mọi người không nên kỳ thị như thế. Thật ra thì con gái xăm mình không có vấn đề gì hết. Giống như bà nội tôi này, bà bị bệnh Alzheimer, nhà tôi đi xăm số điện thoại của cha tôi lên người bà, nhỡ đâu bà đi lạc thì còn có thể tìm ra được.
[che mặt.jpg].”
“Hay lắm, tiền đồ của bà nội anh coi như là bị mấy hậu bối các anh hủy hoại rồi! Sau này không tòng quân hay thi công vụ được đâu!
[tức cười.jpg].”
Lúc này, Từ Huyền gõ ngón tay lên trên bàn: “Được rồi, ngày hôm nay chỉ tới đây thôi.”
“Các vị bệnh hữu, lần sau chúng ta gặp lại.”
Đông đảo khán giả xem live đều phát bình luận đáp lại.
“Tạm biệt bác sĩ Từ.”
“Mua rượu giả thôi ~~”
“Ngày hôm nay được thưởng thêm tiền, đi quyên ít tiền cho bác sĩ Từ.”
“Hay lắm! Thật sự có người góp tiền đó à, ngưỡng mộ ngưỡng mộ...”
“Hừ, tôi thích.
[moi mũi.jpg].”
Từ Từ Huyền lần kia tuyên bố quyên tiền sau đó, ngay từ đầu còn có rất nhiều khán giả xem live vô cùng kích động, cho rằng lại có phương thức nhổ lông dê mới gì đó.
Nhưng mà bây giờ sau vài buổi livestream rồi mà vẫn không có động tĩnh gì, rất nhiều người đều thất vọng.
Giờ mới hiểu được, thì ra quyên tiền đó thật đúng là quyên không công mà...
Cái gọi là “Hàng hóa không đủ, phần còn thừa trả tiền lại hết” rất có thể cũng chỉ là một thủ đoạn marketing mà thôi.
Chẳng qua chỉ chấm lên một điểm đen nhỏ lên “uy vọng” của Từ Huyền thôi, hoàn toàn không ảnh hưởng đến danh tiếng của Từ Huyền.
Một ít người trong lòng cảm thấy khó chịu với Từ Huyền, hoặc là có xung đột về lợi ích thậm chí còn không dám có mờ ám gì với “điểm đen” rõ ràng đến thế của Từ Huyền.
Tổn thất duy nhất là.
Những khán giả xem live tương đối quan tâm lợi ích được mất cũng từ bỏ luôn, không hề quyên tiền nữa...
Người còn nguyện ý quyên tiền đến bây giờ, hoặc là fan chân ái của Từ Huyền, hoặc là người tán thành “giá trị quan” của hắn, nguyện ý cho một phần để ủng hộ.
Ặc, tuy đến bây giờ bọn họ cũng không hiểu, bác sĩ Từ mặc kệ đống tiền dễ kiếm ở đó, không nhớ tới mà lại cố tình kiếm mấy đồng lẻ khổ cực của đám nô lệ tư bản như bọn họ làm gì...
Trong phòng cố vấn, Từ Huyền đặt điện thoại di động xuống.
Tống Sở Sở đã tắm rửa “đại sư bá” của cô xong, đã mang về. Chỉ là vừa nãy Từ Huyền còn đang phát sóng trực tiếp, nên cô không có lên tiếng quấy rối.
Bây giờ vị “sư bá” kia cứ được đặt lẻ loi một mình ở ngay giữa phòng cố vấn.
Bên trong một căn phòng cố vấn được trang hoàng hiện đại đột nhiên có thêm một tảng đá cảnh lớn trông xấu xí. Nhìn qua là thấy rất vi diệu luôn...
Từ Huyền cạn lời: “Cô đặt sư bá ở đấy làm gì thế? Mang về núi Tiểu Cô đi chứ.”
“Đặt ở đấy không thấy chật à?”
Tống Sở Sở: “...”
Cô lại cùng Tử Nam hự hự mang “Đại sư bá” đi từ lối đi dành cho nhân viên.
Vẫn luôn mang đến trên đất trống bên ngoài biệt thự của núi Tiểu Cô thì mới đặt xuống.
Tống Sở Sở vỗ vỗ lên người “Đại sư bá”, cố ý nói: “Sư bá à, đặt ngài ở đây có được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận