Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 652 - Khuyên em gái làm trong câu lạc bộ hoàn lương, đi thi nghiên cứu sinh (2)

“Không biết ra trường lâu vậy rồi, giờ thực lực tôi còn lại mấy phần nữa đây...”
Đúng lúc này, một hiệu ứng khen thưởng đột nhiên xuất hiện trên màn hình. Người khen thưởng có ID là [Giáo Dục Tuyết Phong]. Sau khi khen thưởng, anh ta lập tức phát màn đạn.
“Xin phép làm phiền tí nhé! Vị bệnh hữu này, nếu cô đến học ở cơ sở chúng tôi, cô sẽ được miễn toàn bộ học phí.”
“Nếu cô thi đậu một trong các trường đứng top 3 toàn quốc theo như lời bác sĩ Từ nói, cô còn có thể nhận được tiền thưởng 5 vạn tệ ngoài định mức.”
“Tuyên bố một chút, tôi không phải quảng cáo đâu!”
“Chỉ đơn thuần là thấy bệnh hữu này quá đáng thương nên muốn giúp cô ấy một tay...”
Màn đạn của anh ta còn chưa hết nhấp nháy thì trên màn hình lại hiện thêm rất nhiều hiệu ứng khen thưởng khác. Đồng thời, khán giả xem live khen thưởng xong cũng lần lượt phát màn đạn.
Các bệnh hữu khác cười xỉu ngang xỉu dọc.
“Khá lắm, cuộc cạnh tranh xin được phép bắt đầu...”
“Những cơ sở dạy kèm này không ngốc nha, bác sĩ Từ đã nói bệnh hữu có thể thi đậu vào trường có danh tiếng. Bỏ ra mấy vạn tệ mua được quảng cáo mang tính bùng nổ - giúp em gái câu lạc bộ thi đậu vào trường danh giá, từ đó thay đổi cuộc đời. Đứa ngu cũng biết có lời.”
[Số 088] dở khóc dở cười.
“Được rồi, tôi cân nhắc một chút.”
“Nếu cần, tôi sẽ đến nhờ mọi người dạy kèm giúp.”
Nói rồi cô ấy thưởng cho Từ Huyền một tên lửa siêu cấp: “Cảm ơn Bác sĩ Từ chỉ điểm tôi thay đổi vận mệnh.”
“Nói thật, trước đó tôi vẫn luôn lo lắng sợ hãi. Cuối cùng, giờ đây đã thả lỏng được rồi...”
Từ Huyền gật nhẹ đầu: “Được, vậy cứ thế trước đi.”
“Cô có gì không hiểu, có thể kết bạn WeChat hỏi tôi.”
Sau khi [Số 088] ngắt kết nối, Từ Huyền gõ bàn.
“Bây giờ kết nối với vị bệnh hữu kế tiếp.”
Từ Huyền nói: “Bệnh hữu có ID là [Tôi Là Ông Bác Của Cậu].”
Rất nhiều khán giả trong phòng live thấy ID này đều không thể nhịn cười. ID phách lối đấy!
Sau khi kết nối, một người có gương mặt già nua khoảng hơn năm mươi tuổi xuất hiện trong màn hình. Mặt mày người này đầy nếp nhăn, hơn nữa còn đen nhẻm.
Quần áo trên người cũng rất bẩn thỉu, toàn là đất cát, trông như hóa trang thành dân lao động nhập cư điển hình.
Đông đảo khán giả xem live không khỏi cười rộ lên.
ID này đúng là đặt rất chính xác.
“Vị này vậy mà thật sự là một ông bác...”
Rõ ràng [Tôi Là Ông Bác Của Cậu] không quen cách kết nối trên livestream lắm, cứ nhìn đi nhìn lại camera hồi lâu, sau đó mới nói lớn vào micro: “Bác sĩ Từ, hiện giờ tôi đang kết nối với cậu đúng không?”
Ông bác này có chất giọng cực lớn.
Không ít khán giả xem live đeo tai nghe xem livestream đều nhe răng trợn mắt trước màn hình điện thoại. Không phải họ làm mặt quỷ trêu chọc, mà là bị tiếng của ông làm tai hơi đau...
Từ Huyền mỉm cười: “Đúng vậy, bệnh hữu, bác đã kết nối rồi.”
Lúc này, rất nhiều cái đầu ló vào bên cạnh [Tôi Là Ông Bác Của Cậu]. Phần lớn đều là đàn ông ba mươi, bốn mươi tuổi.
Rất rõ ràng, họ cũng là người lao động nhập cư giống ông bác này.
Bọn họ đều biết Từ Huyền, ai cũng hết sức kích động trước camera và chào hỏi Từ Huyền.
“Quào, thật sự là bác sĩ Từ này, bác Điền, bác xui xẻo tới nơi rồi!”
“Ai cầm điện thoại chụp hình tôi với bác sĩ Từ với?”
“Bác sĩ Từ, bác sĩ Từ, tôi là fan của cậu! Lát nữa tôi có thể hỏi cậu một chuyện được không? Khi nào tôi tìm được vợ vậy?”
Từ Huyền nghe thỉnh cầu của một người lao động nhập cư trong màn hình kết nối thì bật cười: “Anh có thể hỏi câu này.”
“Nhưng tôi phải thu tiền, một lần 2000.”
Người lao động nhập cư mới lại gần nói muốn tìm vợ lập tức đánh bài chuồn: “Được rồi được rồi, không hỏi về vợ thì hơn, đắt quá, tôi thấy không nỡ lắm...”
Rất nhiều khán giả xem live phì cười. Chân thật quá đấy...
Nói thật, không phải ai xem livestream cũng là người giàu có.
Nhiều khán giả xem Từ Huyền livestream cũng không lâu lắm, có điều họ chưa từng nghĩ đến việc kết nối với bác sĩ Từ. Không phải họ sợ bị trầm cảm.
Chỉ đơn thuần muốn tiết kiệm 2000 tệ.
2000 tệ nghe có vẻ không bao nhiêu nhưng lại là nửa tháng lương của rất nhiều người.
Nếu không có việc gì nghiêm trọng, thật sự không ai nỡ tiêu nhiều tiền như vậy chỉ để nói mấy câu với Từ Huyền.
Lúc này, [Tôi Là Ông Bác Của Cậu] nghiêm mặt, lên tiếng xua đuổi, “Đi đi... Mấy cậu ngồi bên cạnh nghe đi, đừng quấy rầy tôi kết nối với bác sĩ Từ.”
“Còn xáp qua đây nữa, tôi sẽ đòi tiền mấy cậu đấy.”
Những người lao động nhập cư khác đều cười hi hi ha ha trốn qua một bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận