Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 444 - Ngươi còn không biết xấu hổ mà uất ức hả? Con mẹ nó chứ, ngươi có uất ức bằng ta không? (2)

“Tự dưng tôi cảm thấy bệnh hữu này cũng không oan uổng gì lắm.”
“Ông thổ địa: Ngươi còn không biết xấu hổ mà uất ức hả? Ngươi mẹ nó chứ có uất ức bằng ta không?”
“Ha ha ha ha, này thì lấy oán trả ơn... [Che mặt.jpg]”
“Ông thổ địa: Dám gạt ta, ta cũng cho ngươi nếm thử mùi vị bị người ta lừa gạt~”
[Trung Thực Là Vàng] trợn tròn mắt.
Ông ta lắp ba lắp bắp: “Tôi... Tôi không phải cố ý mà.”
“Lúc đó tôi bảo người ta phá miếu rồi lại không nghĩ ra tượng thần được cung phụng là ai.”
“Thế là tùy tiện xây lại...”
“Tôi chỉ nghĩ, dù sao đều là thần tiên nên đâu có gì khác nhau, cứ vậy nhiều năm qua không thấy có chỗ nào khác thường.”
Mình bị lừa gạt tới thảm não lại bởi vì nguyên nhân này, [Trung Thực Là Vàng] cảm thấy nhức hết cả trứng. Ai mà có ngờ, lòng báo thù của vị thổ địa kia lại nặng đến thế...
[Trung Thực Là Vàng] sắp khóc tới nơi: “Bác sĩ Từ, tôi còn cứu vãn được không?”
“Tôi không muốn nửa đời sau vẫn bị người ta lừa thảm vầy mãi đâu...”
Từ Huyền thở dài: “Tình huống của anh không dễ xử lý lắm.”
[Trung Thực Là Vàng] lập tức trợn tròn mắt.
“Không phải, bác sĩ Từ.”
“Tôi nghe bạn tôi kể chuyện phiền phức của người khác, ngài đều nói một câu “rất đơn giản” là giải quyết được ngay.”
“Thế sao đến lượt tôi thì biến thành không dễ xử...”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live cũng thoáng kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên Từ Huyền nói “không dễ xử”.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Lúc trước, vị kia nhìn trúng uy tín trung thực của anh mới đồng ý giúp đỡ anh.”
“Kết quả anh lấy oán trả ơn, phá miếu của người ta.”
“Loại đại thù này mà nghĩ dễ giải quyết à?”
“Nếu bây giờ anh có tiền thì còn ổn hơn một chút.”
“Chi mấy ngàn vạn xây lại một ngôi miếu lớn, lại đúc tượng vàng cho vị kia.”
“Dụng tâm đền bù một chút, nịnh nọt cho tốt vào.”
“Chờ vị kia hết giận sẽ không làm phiền anh nữa.”
“Nhưng hiện giờ, anh không chỉ có không có tiền, còn mắc nợ mấy trăm vạn.”
“Anh vẫn cho rằng dễ giải quyết?”
[Trung Thực Là Vàng] tuyệt vọng nói: “Bác sĩ Từ, thật sự không cứu nổi nữa ư?”
Từ Huyền lắc đầu: “Vậy cũng không phải.”
“Không dễ giải quyết, chứ không phải không thể giải quyết.”
“Tính tình của vị bị anh chọc phải kia cũng không tệ.”
“Nếu anh tình nguyện trở lại quê quán, dựng một miếu nhỏ trong nhà. Mỗi ngày thành kính tế bái.”
“Một, hai năm sau sẽ không sao nữa.”
“Nhất định phải thật lòng thành kính đấy, không thể chỉ làm ra vẻ.”
[Trung Thực Là Vàng] rầu rĩ nói: “Nhưng vấn đề bây giờ tôi không dám trở về...”
“Tôi sợ tôi còn chưa về tới nhà đã bị người ta cắt mất thận rồi.”
Từ Huyền bày ra vẻ mặt vi diệu: “Vậy tôi sẽ nói anh biết một chuyện.”
“Chủ nợ của anh nói tìm người chém anh cũng là lừa anh thôi...”
[Trung Thực Là Vàng] chưng hửng: “Không phải, bác sĩ Từ, chuyện này thật sự không phải lừa tôi đâu.”
“Tôi thấy có một đám đô con xăm trổ cầm đao qua tìm tôi thiệt đó.”
“Còn chụp lại hình quê nhà gửi qua cho tôi nữa.”
Từ Huyền nhàn nhạt nói: “Thực chất, đám người anh nói kia là băng nhóm chuyên làm video ngắn.”
“Về sau phát hiện không hot nổi, còn bị người ta báo cáo tài khoản, thế là đổi nghề giúp người đòi nợ qua mạng~”
“Nhận đơn từ khắp mọi nơi trên toàn quốc.”
“Cái gì gọi là đòi nợ qua mạng?”
“Chính là trước tiên dùng một số phần mềm root, đổi định vị đến chỗ của anh.”
“Kế tiếp là cài đặt cùng vị trí với anh, lừa anh rằng họ đã đến tận đó.”
“Sau cùng là video call cho anh trên wechat.”
“Một đám người đô con, đầu trọc, xăm trổ đầy mình cầm dao gọt dưa hấu, hung tợn bảo anh ra gặp mặt tâm sự.”
“Hỏi anh đưa tiền còn muốn thận.”
“Cuối cùng tìm ảnh chụp gần nhà anh trên bản đồ toàn cảnh rồi photoshop lại một chút và gửi qua cho anh.”
“Làm bộ như đã gần đến cửa nhà anh rồi.”
“Từ đầu đến cuối, họ chỉ dựa vào mấy thao tác này, không cần phải đi ra ngoài.”
“Cơ bản đều có thể từng bước từng bước làm sập phòng tuyến trong lòng người thiếu nợ.”
“Chỉ cần là người trong đầu không thiếu mất sợi dây nào đều sẽ trốn đi không dám gặp họ.”
“Như vậy cũng vừa khéo giúp họ không bị lộ tẩy.”
“Sau đó, chờ người thiếu nợ đi tìm chủ nợ thương lượng trả tiền, những người đòi nợ này có thể hưởng phần trăm từ chủ nợ kia.”
“Lỡ như gặp được người gan lớn, không hù được cũng không sao.”
“Quả quyết từ bỏ việc này, đổi sang người khác.”
“Dù sao cũng không tốn kém chi phí gì, tốc độ còn nhanh chóng.”
“Chỉ cần động tác nhanh nhẹn một chút, mỗi ngày có thể làm được mười mấy đơn.”
“Hiện tại là xã hội văn minh, chém người là phạm pháp.”
“Anh thật sự cho rằng người ta làm ăn cho vay thì sẽ tình nguyện đền cái mạng cho anh vì mấy trăm vạn à.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live nghe đến sửng sốt.
“Đù mé, kịch bản này thâm ghê...”
“Hồi đầu tôi nghe còn cảm thấy quá vô lý, về sau ngẫm lại mới thấy người gặp phải việc này là bệnh hữu, lập tức thấy chỗ nào cũng hợp lý ngay.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận