Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 410 - Nếu tôi ở trong nhà bệnh hữu này, chắc chắn sẽ sống không quá 2 tập! (1)

“Tình yêu của vị bệnh hữu này cực kỳ thuần khiết...”
“Nói thật nhé, vợ của bệnh hữu đúng là xinh đẹp, có điều nếu đổi thành tôi, tôi không làm được chuyện vì một cái cây mà từ bỏ cả khu rừng đâu...”
“Tôi vốn cho rằng kiểu người giống bệnh hữu chỉ có thể xuất hiện trong phim truyền hình, không ngờ ngoài đời cũng có thật!”
“Nói thật lòng, tôi cảm thấy vợ của bệnh hữu cũng rất khó khăn đấy. Tôi vừa nghe qua còn tưởng rằng cô ấy nhìn trúng thân phận phú nhị đại của bệnh hữu, không nghĩ tới cô ấy thế mà thật sự có thể cùng bệnh hữu trải qua thời gian khổ cực...”
“Hầy, bệnh hữu và cha mẹ anh đều là người bướng bỉnh... tôi thấy thật ra cũng đâu cần phải làm căng tới vậy đâu...”
[Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] cười khổ lắc đầu: “Những chuyện này đều qua hết rồi.”
“Tôi đã sớm không nghĩ tới nữa, hiện giờ chỉ muốn sống yên ổn với vợ mình...”
Từ Huyền mỉm cười, nói: “Anh có vấn đề gì, có thể nói với tôi.”
Nét mặt [Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] buồn bã, nói: “Bác sĩ Từ, khoảng thời gian trước, lúc vợ tôi nấu cơm trong nhà, không cẩn thận xảy ra một trận ngoài ý muốn nhỏ.”
“Trên mặt cô ấy bị thương, vết thương không tính là nhẹ.”
“Giờ đây cô ấy đã từ bệnh viện về nhà, chỉ là vết thương vẫn không khỏi hẳn.”
“Bác sĩ nói sẽ ảnh hưởng đến gương mặt.”
“Mà vợ tôi từ nhỏ đến lớn luôn rất để ý đến mặt mình.”
“Bắt đầu từ lúc đó, tôi cảm thấy tâm trạng của cô ấy không tốt lắm.”
“Tôi nghi ngờ liệu cô ấy có mắc bệnh trầm cảm không...”
“Bác sĩ Từ, nói thật, hiện giờ tôi rất lo lắng.”
“Có khi nào một ngày nào đó, cảm xúc cô ấy trở nên kích động rồi sẽ làm ra chuyện gì không thể cứu vãn hay không...”
Nghe [Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] nói vậy, đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều giật mình. Khó trách vừa nhìn đã thấy người đàn ông này có dáng vẻ tinh thần uể oải suy sụp, hai mắt vô hồn như thế. Anh ta còn nói rằng tình nguyện để vợ mình vượt quá giới hạn, đội nón xanh cho anh ta.
Người yêu vợ đến vậy.
Toát ra ý nghĩ này xác thực là hợp lý. Tuy bọn họ cũng không tài nào hiểu được...
Từ Huyền gật đầu: “Anh không cần nghi ngờ, hiện tại vợ anh đúng là mắc chứng trầm cảm rất nghiêm trọng.”
“Hơn nữa suy đoán của anh rất hợp lý.”
“Cô ấy quả thực có dự định trên phương diện này.”
Nghe thấy câu nói của Từ Huyền, [Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] nhất thời hoàn toàn luống cuống!
“Bác sĩ Từ, vậy nên làm sao bây giờ?”
“Cậu có nghĩ ra cách nào không, mau cứu vợ tôi với!”
“Chỉ cần có thể chữa khỏi cho cô ấy, tôi có thể đồng ý mọi điều kiện của cậu!”
Nếu như đổi thành lúc khác.
Có lẽ những khán giả xem live trong phòng live này đều sẽ bắt đầu ăn nói xà lơ, bắt đầu trêu chọc [Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] không nên tới tìm Từ Huyền.
Mà hẳn nên đi tìm một bác sĩ tâm lý để thăm khám. Tuy nhiên, bây giờ bọn họ trông thấy bộ dạng này của [Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] cũng thấy cảm động lây.
Không hề có bất kỳ màn đạn nào nhảy ra không đúng lúc trên màn hình. Từ Huyền lắc đầu: “Tôi cảm thấy so với vợ anh.”
“Anh càng nên quan tâm bản thân anh trước đã.”
[Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] sửng sốt: “Bản thân tôi? Bác sĩ Từ, tôi... tôi thế nào?”
Từ Huyền ý vị thâm trường nói: “Khoảng thời gian này, vì chuyện của vợ anh nên anh rất khó chịu đúng không?”
“Có phải còn lặng lẽ khóc không ít lần?”
[Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] cười khổ: “Bác sĩ Từ nói không sai, thời gian này, tôi thường xuyên lặng lẽ khóc một mình.”
“Mọi người cũng đừng cười tôi đàn ông con trai mà lại đi khóc lóc.”
“Thật sự khi nhìn thấy dáng vẻ của vợ tôi, trong lòng tôi rất khó chịu.”
“Hiện giờ tôi cũng có loại cảm giác.”
“Không biết có phải do gần đây khóc nhiều quá hay không, mà thị lực đã bị ảnh hưởng ít nhiều.”
“Tôi còn có ảo giác vợ tôi không đẹp nữa, liệu có phải tôi khóc đến sắp mù luôn rồi không...”
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live đều có chút thổn thức khi chứng kiến cảnh tượng trên màn hình điện thoại trước mắt này.
[Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] không hổ là đại lụy tình. Bọn họ đều có thể nhìn ra.
Loại thâm tình này khẳng định không phải giả vờ.
Lúc này, Từ Huyền lại thản nhiên lên tiếng: “Cảm giác của anh không sai.”
“Không phải anh cảm thấy mình sắp mù.”
“Mà là thật sự sắp mù...”
[Bà Xã Xinh Đẹp Tuyệt Trần] nghe hắn nói thế thì lập tức ngạc nhiên.
Trong mắt anh ta lộ ra vẻ hoảng hốt: “Tôi... Tôi sắp mù?”
“Không phải đâu, bác sĩ Từ, cậu cậu..... cậu không nói đùa đó chứ?”
“Tôi chỉ khóc nhiều hơn một chút, dữ dội hơn một chút, chắc không đến mức nghiêm trọng như vậy đâu?”
Từ Huyền nhàn nhạt nói: “Chính là nghiêm trọng như vậy đấy.”
“Bởi vì nguyên nhân chủ yếu làm anh mù cũng là vì anh đã khóc quá thương tâm.”
“Có điều nguyên nhân chính lại không phải cái này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận