Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 632 - Vấn đề gì mà đến cả bác sĩ Từ cũng không cứu được?

Cô cảm khái: “Bác sĩ Từ nói đúng hết.”
“Lúc tôi còn bé, cha mẹ luôn cằn nhằn bên tai tôi rằng muốn sinh thêm em trai cho tôi.”
“Suy cho cùng, người ở thời đại bọn họ đều có kiểu tư tưởng này.”
“Sau này, khi họ lớn tuổi rồi mới không nhắc đến nữa.”
Từ Huyền cười nhạt, nói tiếp: “Sau khi bệnh hữu đi học, vì thiếu hụt tài nguyên giáo dục nên thành tích của cô chỉ ở mức trung bình.”
“Có điều, cũng may cô có thể chịu được cực khổ, luôn đứng đầu trong thế hệ đồng trang lứa.”
“Dựa vào thành tích học tập của mình, cô từng bước từ một cô gái nông thôn thi vào trường cấp ba ở huyện, sau đó lại đậu đại học 985* khá tốt trong thành phố.”
*xuất phát từ đề án xây dựng trường đại học đẳng cấp thế giới vào tháng 5 năm 1998 của Trung Quốc
“Sau khi tốt nghiệp, cô tìm được công việc rất ổn.”
“Ở trình độ nhất định, cô được xem như ví dụ điển hình cho người phấn đấu dựa vào chính mình, thành công thay đổi vận mệnh.”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe Từ Huyền giới thiệu xong đều cảm thấy bội phục trong lòng.
“Chị gái này lợi hại thật! Quá bội phục!”
“Tôi là một học sinh dốt lớn lên trong thành phố, xấu hổ quá đi... Ngày mai không chơi nữa, đến thư viện tự học mới được!”
“Anh trai lầu trên nói thế làm tôi thấy quen lắm, hình như từng nghe qua ở đâu á...”
“Khụ khụ, anh nhớ không nhầm đâu, hồi nãy [Pudding Mật Ong] thề y hệt thế đấy [Buồn cười.jpg].”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] cười khổ: “Lúc còn bé, tôi cho rằng học tập cho giỏi, lớn lên sẽ có thể thay đổi vận mệnh.”
“Đợi đến khi trưởng thành rồi mới phát hiện, học giỏi thì làm được gì chứ?”
“Không phải cũng làm trâu bò cho xã hội thôi sao...”
Lời này của cô lập tức khiến quần chúng khán giả xem live buồn cười.
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] cảm khái: “Thật ra, hôm nay tôi có thể kết nối quả thật đã vui lắm rồi.”
“Mấy năm trước, cha tôi bị trận bệnh nặng.”
“Phải tiêu hết toàn bộ tiền tiết kiệm trong nhà.”
“Vả lại, tiền thuốc men mỗi tháng cũng không rẻ.”
“Tiền lương hàng tháng của tôi là hơn một vạn năm ngàn.”
“Nhưng mỗi lần phát tiền lương ra chỉ giữ lại được 800 tệ, coi như tiền sinh hoạt của mình.”
“Số tiền còn lại đều chi hết cho cha tôi khám bệnh.”
“Hơn nữa còn nhất định phải liều mạng kiếm tiền, chỉ sợ ông phải làm phẫu thuật gì đó mà không đủ tiền.”
“Thậm chí, tôi còn không dám có bạn trai.”
“Trước đó, có nam sinh theo đuổi tôi, tôi cũng rất cảm động. Nhưng cuối cùng vẫn từ chối cậu ấy.”
“Dù sao, hiện giờ ngay cả tôi cũng rất cực khổ, không nên lôi kéo người khác cùng chịu khổ với mình.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] nói đến đây, trong mắt chợt lóe lên tia hy vọng: “Bác sĩ Từ, tôi muốn mua thuốc có thể chữa bệnh ở chỗ anh, có được không?”
“Nếu mua được thêm một chai rượu giả cho cha mẹ tôi bồi bổ thân thể thì tốt quá.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] đầy khao khát nói: “Chỉ cần chữa khỏi bệnh cho cha tôi, cuộc sống sau này của tôi sẽ thoải mái hơn.”
Đông đảo khán giả trong phòng live tức khắc giật mình.
Khó trách vừa nãy bệnh hữu này luôn miệng nói rằng có thể kết nối với bác sĩ Từ thật sự rất vui. Thì ra là do nguyên nhân này.
Gia đình như thế mà còn có người bệnh, đúng là không may chút nào...
Rất nhiều bệnh hữu khá thương xót bệnh hữu này.
“Người chị em, ôm cô một cái.”
“Bây giờ khổ tận cam lai, sau này không cần cực khổ như vậy nữa.”
Đúng lúc này, Từ Huyền lại lắc đầu.
“Bệnh hữu này, tôi nói cho cô biết một tin.”
“Nếu cô có mục đích này.”
“Vậy thì loại thuốc cô nói, còn cả rượu... cô không cần mua đâu.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] giật mình, lập tức trở nên gấp gáp: “Hả... Bác sĩ Từ, tại sao chứ?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Cô có mua cũng vô dụng.”
“Bệnh của cha cô trị như bình thường không khỏi được.”
“Sau này, cuộc sống của cô cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào.”
“Vẫn giống hệt thời gian trước kia thôi.”
“Vẫn sẽ hết sức vất vả.”
Rất nhiều khán giả trong phòng live đều kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy thuốc của Từ Huyền thế mà lại vô dụng.
Nếu đổi thành người khác nói, có lẽ bọn họ sẽ khịt mũi coi thường, cảm thấy người đó đang lừa đảo ăn vạ. Nhưng chuyện này do chính miệng Từ Huyền thừa nhận.
Nói thật, lượng người theo dõi livestream của Từ Huyền càng ngày càng nhiều.
Hiện tại, lòng tin của rất nhiều khán giả xem live dành cho Từ Huyền đã đạt tới trình độ phóng đại. Bây giờ, nghe Từ Huyền nói vậy.
Nói không ngoa.
Rất nhiều khán giả xem live đều hơi đạo tâm bất ổn...
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Đôi mắt cô trở nên đỏ hoe.
“Bác sĩ Từ, chẳng lẽ cha tôi... không cứu được ư?”
“Anh lợi hại như vậy, cầu xin anh, nhất định mau cứu cha tôi... cầu xin anh đó, bác sĩ Từ!”
Từ Huyền lộ vẻ kỳ quái: “Không phải tôi không muốn cứu.”
“Mà là cha cô vốn không phải bị bệnh, làm sao cứu chữa bằng thuốc được?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận