Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 774 - Cuộc đời của một con nghiện cá cược (2)

“Cuối cùng rơi vào đường cùng, con của bọn họ phải quỳ xuống dập đầu.”
“Nói với bọn họ là chờ anh ta lên đại học rồi, sau khi tốt nghiệp sẽ kiếm được càng nhiều tiền hơn.”
“Lúc bấy giờ hai vị này mới ngừng lại, đáp ứng cho con trai mình tiếp tục đến trường.”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều nghe đến ngây người.
Bất kể như thế nào họ cũng không không nghĩ tới, trên thế giới này vậy mà còn có loại cha mẹ kiểu đó nữa.
Nhìn bề ngoài đúng là dáng vẻ hiền lành hiền từ, hoàn toàn không nhìn ra...
Sắc mặt của hai ông bà già kia cũng vô cùng khó coi.
Từ Huyền tiếp tục nói: “Không thể không nói, con trai của hai người bọn họ rất có năng lực.”
“Sau khi tốt nghiệp đại học, anh ta tìm một phần công việc tốt.”
“Tiền lương gấp bội với mức bình quân đương thời.”
“Hai vị này không quên lời con trai nói năm đó.”
“Mỗi lần vừa phát tiền lương, ngoại trừ mấy trăm tệ phí sinh hoạt ra thì phải chuyển hết toàn bộ số tiền còn lại.”
“Trên danh nghĩa là tiết kiệm giúp con trai, để sau này lấy ra cưới vợ.”
“Trên thực tế mỗi tháng cứ vừa lấy được tiền là bọn họ lại tiêu xài toàn bộ không còn gì.”
“Cứ như vậy vài năm trôi qua.”
“Con trai của hai người này tìm một cô bạn gái, chuẩn bị kết hôn, đòi tiền với bọn họ thì lại phát hiện một đồng tiền cũng không lấy ra được.”
“Lần này, cô bạn gái cũng làm dữ chia tay.”
“Con trai của hai người bọn họ cũng hoàn toàn giận điên lên.”
“Từ đó về sau, ngoại trừ mỗi tháng chuyển một chút phí sinh hoạt cho bọn họ ra thì anh ta tự giữ số tiền còn lại.”
“Nhưng vừa làm vậy thì mâu thuẫn lại bạo phát...”
“Hai người này đi thẳng đến công ty của con trai, tìm lãnh đạo gây chuyện, nói đứa con trai đó bỏ mặc không quan tâm cha mẹ sống chết ra sao.”
“Bọn họ chạy đến công ty nhiều lần, công việc của con trai cũng bị mất.”
“Sau đó mỗi lần con trai của hai người này tìm được công việc mới, bọn họ đều nghe ngóng vị trí của công ty mới rồi làm tương tự như vậy.”
“Chỉ cần không đưa tiền lương cho bọn họ là cậy già lên mặt, đi đến công ty quấy rầy công việc của con trai.”
“Đến cuối cùng, con của bọn họ đi tìm việc làm đều phải nghĩ mọi cách để giấu giếm bọn họ, không dám nói cho bất luận kẻ nào biết.”
“Bằng không hai người này sẽ thật sự lấy danh nghĩa người thân chạy đến.”
“Miễn cho có một vài người bạn không hiểu tình huống vô thức bán đứng anh ta...”
Các khán giả xem live trong phòng, nghe thế đã triệt để không nói gì.
“Hay lắm! Khó trách con trai bọn họ đi lên con đường cờ bạc! Con mẹ nó nếu là tôi thì tôi cũng tuyệt vọng lắm!”
“Định mệnh! Mất công vừa nãy tôi còn cảm thấy đồng tình hai người này, thế mà lại giả bộ lừa gạt lòng thương của tôi nữa chứ!”
“Hôm nay tôi mới biết cái gì gọi là đem lòng đồng tình cho chó ăn...”
“Con nghiện cờ bạc nói mình cùng đường thì tôi đều cười nhạt, nhưng con trai của hai người này thì tôi thật sự thông cảm...”
Từ Huyền cũng cười nhạt.
“Tôi nói con trai của hai người bọn họ là con nghiện cờ bạc lúc nào?”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều sửng sốt. Ban nãy bọn họ đúng là chỉ nghe thấy Từ Huyền nói “Loại tình huống này”, chứ không có chính miệng thừa nhận là con nghiện cờ bạc.
Có điều...
Không phải con nghiện cờ bạc, vậy làm sao lại khiến bản thân mình thảm thế?
Nhưng mà một ít khán giả xem live đầu óc lanh lợi cũng nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt không khỏi sáng lên.
Chiêu này diệu thật đấy...
Hai vợ chồng già ấy nghe thấy Từ Huyền nói như vậy thì đều sửng sốt.
[Thương Thay Người Tóc Bạc] ngạc nhiên nói: “Bác sĩ Từ, cậu có ý gì thế?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Còn cần tôi nói như thế nào thì mới hiểu hả... cho tới bây giờ anh ta chưa từng đánh cược với người khác bao giờ.”
“Đương nhiên cũng không đi vay mượn gì rồi.”
[Thương Thay Người Tóc Bạc] sửng sốt, trừng to mắt nổi giận đùng đùng nói: “Thằng nhãi chết tiệt ấy lừa gạt chúng tôi à?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi cũng đã nói rõ ràng như vậy rồi.”
“Vì sao anh ta lừa hai người, trong lòng hai người không biết tí gì chắc?”
“Sở dĩ anh ta giả vờ làm một con nghiện cờ bạc đương nhiên là để né tránh hai người.”
“Đám người cho vay nặng lãi đi đòi nợ kia cũng là dùng tiền mời đến.”
“Trên thực tế, con trai hai người không nghĩ sai.”
“Lúc anh ta là người bình thường, người làm cha làm mẹ như ông bà suốt ngày cứ bám lấy anh ta để hút máu, có đuổi thế nào cũng không chịu đi.”
“Lúc đột nhiên phát hiện anh ta không những không có tiền, lại còn đi vay nặng lãi ngửa tay đòi tiền với ông bà nữa, không cần anh ta đuổi, chính ông bà đã tự bỏ chạy rồi.”
“Lại còn chủ động liên hệ với tất cả người thân, không cho bọn họ nói địa chỉ của mình với con trai.”
“Để anh ta thoải mái ở bên ngoài nhiều năm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận