Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 951 - Hành động lớn thay trời đổi đất! (1)

“Chẳng lẽ nào đi bắt lại toàn bộ những linh hồn chuyển thế, giết chết bọn họ à?”
Tống Sở Sở nhất thời á khẩu không trả lời được.
Từ Huyền cười: “Yên tâm đi, sẽ không có chuyện gì đâu.”
“Coi như là... phúc lợi cho bọn họ đầu thai đi.”
Tống Sở Sở nghe Từ Huyền nói như vậy, rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm: “Ông chủ, anh không trách tôi là được.”
Trên mặt Từ Huyền lộ ra một nụ cười kỳ quái: “Cô xem cái này là biết...”
Nói rồi hắn lấy ra một tờ giấy, đưa cho Tống Sở Sở.
Tống Sở Sở vừa nhìn, nhất thời trừng to mắt.
Tiêu đề của tờ giấy ấy là bốn chữ to quy tắc đầu thai!
Trên ấy không chỉ là có các loại điểm thiện ác, đãi ngộ đầu thai tương ứng.
Bao gồm cả chủng tộc, gia cảnh, tính cách cha mẹ, thiên phú cơ thể, khu vực vân vân...
Mỗi một con ma có thể tiêu hao điểm thiện ác của mình để tự lựa chọn phương thức đầu thai thích nhất. Phương thức này tương đối nhân tính hóa.
Ví dụ như có người tình nguyện làm con chó được nuôi trong gia đình giàu sang cũng không muốn làm người... Còn có người đam mê tương đối đặc thù, khụ khụ...
Lúc này, Tống Sở Sở đột nhiên thấy một hàng chữ viết trên đó, không khỏi hít một hơi khí lạnh. Bây giờ cô mới biết, tại sao Từ Huyền không hề có ý trách cô chút nào rồi.
Thì ra bản thân ông chủ chơi lớn hơn nữa!
Chỉ thấy ở cuối cùng của tờ giấy này thình lình viết một loại tình huống đặc thù!
Nếu như giá trị thiện cao tới trình độ nhất định thì có thể trao đổi một loại đãi ngộ đặc biệt -- có thể miễn không uống canh Mạnh Bà trước khi đầu thai, giữ lại trí nhớ kiếp trước! Vãi thật!
Hai mắt Tống Sở Sở trừng thật to.
“Từ đã ông chủ, anh làm thật đấy à?”
Làm thành như vậy, một khoảng thời gian sau sẽ có vô số “Tiểu thiên tài” mang theo trí nhớ được sinh ra, không phải sẽ làm toàn thế giới loạn cào cào luôn à. Làm ra tình huống quần ma loạn vũ!
Vừa nghĩ đến cảnh tượng ấy là cô cảm thấy kích thích cực.
Từ Huyền cười nhạt: “Không có khủng bố như cô nghĩ đâu.”
“Thứ nhất, chỉ có người làm chuyện tốt đạt tới trình độ nhất định khi còn sống mới có tư cách này.”
“Những người ấy nhất định là số rất ít.”
“Còn thứ hai.”
Từ Huyền mỉm cười: “Cô nghĩ người làm nhiều chuyện tốt như vậy ở đời trước sẽ có tính cách ra sao?”
“Thực sự sẽ gây sự như cô nói à?”
Tống Sở Sở không khỏi sửng sốt.
Tỉ mỉ nghĩ lại, hình như là đạo lý thế thật...
Bỗng lúc này cô chợt nghe Từ Huyền tiếp tục nói: “Tính cách của một người không chỉ là bị ảnh hưởng bởi gien trời sinh.”
“Nó cũng chịu ảnh hưởng từ hoàn cảnh bên ngoài.”
“Cùng một đứa bé nhưng lớn lên trong gia đình khác nhau, có khả năng tính cách sẽ không giống nhau.”
“Tương tự, một người làm chuyện tốt cả đời.”
“Nếu như mất đi ký ức, bắt đầu bồi dưỡng từ trẻ con, cũng có thể sẽ tội ác chồng chất.”
“Nếu như có thể giữ lịa ký ức, là có thể tránh khỏi loại ảnh hưởng này.”
“Kiếp sau rất có khả năng vẫn là một người tốt.”
“Hơn nữa người như thế được sinh ra trong gia đình có điều kiện tốt, lại có ký ức làm ưu thế.”
“Các loại điều kiện chồng chất lên, rất dễ dàng đứng ở vị trí cao hơn, phóng đại sức ảnh hưởng của mình...”
“Cứ thế mãi, càng là người lương thiện, địa vị càng cao sức ảnh hưởng càng lớn.”
“Người làm ác ở kiếp này cũng không phải là không có cơ hội.”
“Chỉ cần có một đời làm chuyện tốt đủ nhiều, là có thể thoát khỏi nỗi khổ luân hồi.”
“Đến lúc đó.”
“Cô nghĩ, thế giới này sẽ biến thành cái dạng gì?”
Tống Sở Sở nghe mà cả người đều nhiệt huyết sôi trào!
Trong đầu chỉ còn lại có bốn chữ -- thay trời đổi đất! Ánh mắt cô nhìn Từ Huyền cũng mang theo một tia dị dạng.
Một người có ghê gớm đến đâu, khi bạn ở chung lâu với người đó cũng sẽ cảm thấy không hơn gì cái này. Cho dù là vĩ nhân cũng thế.
Giống như Từ Huyền.
Toàn bộ khán giả xem live trên mạng đều bội phục Từ Huyền sát đất.
Thậm chí có không ít fancuồng nhiệt còn tự xây dựng cho Từ Huyền một giáo phái. Quả thực coi như là thần linh vậy.
Thế nhưng người bên cạnh như Tống Sở Sở, tuy về phương diện lý trí cũng biết Từ Huyền thần kỳ. Có điều khi nhìn thấy lâu rồi ít nhiều cũng có chút chết lặng.
Thậm chí còn nghĩ ông chủ này có chút lười...
Hôm nay, sau khi nhìn thấy Từ Huyền làm như vậy, cô giống như về tới thời điểm lúc vừa nhìn thấy Từ Huyền...
Tống Sở Sở cảm khái một câu từ tận thâm tâm: “Ông chủ, thủ đoạn này của anh ghê gớm thật!”
Bất luận là một đoàn thể, hay là một quốc gia.
Có đủ loại nguyên nhân dẫn đến diệt vong.
Thế nhưng trong phần lớn tình huống, nguyên nhân bản chất đều cùng là một cả -- khuyết thiếu tính lưu động. Con đường bước lên cao gian nan không gì sánh được.
Phần lớn tài nguyên bị cùng một đám người chiếm giữ.
Dẫn đến tầng dưới chót sinh tồn càng ngày càng khó khăn, cuối cùng tới rồi cực hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận