Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 911 - Vừa lên đã dập đầu là kỹ thuật gì thế?

Vì chuyện này, Cục quản lý linh dị còn đặc biệt lập nên một nhiệm vụ “xây dựng cơ bản”... Chỉ là đến bây giờ nhiệm vụ này vẫn chưa có một manh mối nào cả...
"Được rồi, không nói những thứ này nữa."
"Chúng ta trực tiếp tiến vào quá trình đi."
"Rút thưởng trước, những thứ khác lát nữa hẵng nói."
"Không cần tôi phổ cập quy củ nữa đúng không?"
Đông đảo khán giả xem live đều bắt đầu dùng tiền rút thưởng.
"Một tệ cũng không thiệt được, cũng không bị lừa được. Chỉ một tệ thôi."
"Hây, các người rút đi, tôi không rút đâu, từ sau khi vợ tôi ra ngoài công tác thì không cho tôi rút thưởng phòng live của bác sĩ Từ, nói là phí tiền."
"A điều này... người anh em cầm ba tệ này mua chai Sprite đi... [Che mặt. JPG]."
“Cầm lấy năm tệ này mua chút xà lách, rau chân vịt, rau xanh, rau hẹ, trở về làm mấy món cho mình đi [Móc mũi. JPG].” Lúc này cũng hiện ra kết quả rút thưởng.
Từ Huyền mở miệng nói: "Bệnh hữu kết nối đầu tiên."
"Có ID là [Anh Thanh Niên Lớn Tuổi Vẫn Chưa Kết Hôn]."
Sau khi kết nối thành công, một người đàn ông hơn hai mươi, gần ba mươi tuổi xuất hiện bên trong màn hình. Sau khi đám khán giả trong phòng live nhìn thấy hình tượng của khán giả xem live này, biểu cảm không khỏi có chút vi diệu. Nói ra thì có thể là hơi nhói lòng.
Khó trách người đó lại đặt ID này.
Chỉ là trên hình tượng đã có thể tìm được đáp án. Không nói tướng mạo thế nào.
Chỉ với đầu tóc lộn xộn, áo quần hơi lôi thôi lếch thếch, khiến thiện cảm của rất nhiều khán giả xem live nữ giảm xuống... Từ Huyền mỉm cười mở miệng: "Chào bệnh hữu."
"Nói chút vấn đề của anh đi."
[Anh Thanh Niên Lớn Tuổi Vẫn Chưa Kết Hôn] nhúc nhích miệng, muốn nói cái gì đó nhưng không nói ra được. Anh hít sâu một hơi, nghiêm túc đặt điện thoại lên trên giá kẹp điện thoại.
Sau đó lùi về phía sau hai bước, vỗ một cái trực tiếp quỳ xuống với Từ Huyền. Sau đó bắt đầu dập đầu!
Bịch! Bịch! Bịch!
Dập đầu trên mặt đất vang lên bịch bịch bịch!
Chỉ nghe thôi đã khiến người ta thấy đau...
Đông đảo khán giả trong phòng live đều bị trận thế này của anh làm cho kinh ngạc. Cừ thật!
Phát động cái gì vậy?
Lúc này, [Anh Thanh Niên Lớn Tuổi Vẫn Chưa Kết Hôn] cũng mở miệng.
Anh ủ rũ nói: "Bác sĩ Từ, cầu xin anh để tôi quyên tiền cho anh đi!"
"Bây giờ tôi thật sự cần một khoản tiền."
"Con số là ba mươi tám vạn tệ!"
"Nếu như không lấy ra được số tiền đó thì cả đời này của tôi sẽ toang mất..."
Đông đảo khán giả trong phòng live đều thở dài.
Lại là một người muốn đầu cơ trục lợi, dựa vào bác sĩ Từ để phất nhanh...
Bọn họ xem livestream đến bây giờ, khán giả xem live muốn đi đường tắt chưa bao giờ hết… Rất nhiều khán giả xem live không khỏi châm chọc.
"Người mới đúng không? Cũng dám nói ra yêu cầu như vậy?"
“Bệnh hữu, lá gan của anh không nhỏ đó, có biết người trước đưa ra yêu cầu này, sau đó thế nào không? [Cười âm hiểm. JPG].”
"Lầu trên nói như vậy, tôi đã nhớ ra rồi, tôi nhớ là [Tôi Muốn Chợt Nhanh Giàu] đúng không? Cùng mắc ung thư với mẹ cô ta, bị bác sĩ Từ ép đi làm thêm? [Cười khóc. JPG]."
"Bệnh hữu, anh tìm đúng người rồi, bác sĩ Từ chuyên trị chứng tổng hợp vọng tưởng như anh đó [Móc mũi. JPG]."
"Nhắc nhở bệnh hữu một tí, cẩn thận bị bác sĩ Từ đùa chết…"
[Anh Thanh Niên Lớn Tuổi Vẫn Chưa Kết Hôn] u buồn nói: "Số tiền đó là tôi lấy đi cứu mạng."
"Nếu như không có tiền, có lẽ cha tôi sẽ không sống nổi..."
Rất nhiều khán giả xem live đều bị giọng điệu và biểu cảm này của anh làm cho kinh ngạc. Không đùa nữa, bắt đầu nghiêm túc dò hỏi tình hình và cho lời khuyên.
“Bệnh hữu, tôi đề nghị anh trực tiếp mua thuốc giả chữa bệnh của bác sĩ Từ, rất rẻ, cộng thêm rượu giả cũng chỉ cần mấy nghìn tệ, tuyệt đối có thể chữa khỏi cho cha anh, là vật siêu giá trị đó!”
Khán giả xem live khác cũng like cho màn đạn đề nghị này.
[Anh Thanh Niên Lớn Tuổi Vẫn Chưa Kết Hôn] thở dài: "Không có tác dụng đâu, cha tôi không mắc bệnh ngoài."
"Ông ấy mắc tâm bệnh..."
"Ông ấy là người tương đối truyền thống, chính là kiểu người vô cùng coi trọng nối dõi tông đường, kéo dài hương khói."
"Năm nay tôi đã 32 tuổi, mấy năm trước, cha tôi luôn ép tôi đi xem mắt, cho tới bây giờ."
"Đáng tiếc luôn không thành."
"Trước đó đã xem mắt mấy chục cô gái đều không để ý đến tôi."
"Ông ấy ép tôi, nếu như cuối năm còn không kết hôn thì không sống nữa, đập đầu chết cho tôi xem!"
"Không phải đùa đâu! Cha tôi thật sự là người như vậy đó..."
"May mà trước đây không lâu, đúng lúc tìm được một cô gái chịu tôi."
"Điều hiếm thấy là nhan sắc của cô ấy và điều kiện bản thân đều không tồi."
"Tôi cũng rung động."
"Điều kiện duy nhất của cô ấy chính là trước khi kết hôn muốn nhà tôi đưa cho ba mươi tám vạn tệ sính lễ."
"Cha mẹ tôi đều là dân nông thôn, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận