Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 162 - Muốn mạng sống, cái giá là phải mất đi một thứ trên người anh (1)

"Không xem mắt nữa, sau này đánh chết tôi cũng không xem mắt nữa!"
"Bây giờ tôi về nhà đây!"
Hiện tại anh vô cùng tuyệt vọng.
Đã cẩn thận đến mức độ này, sớm đã làm các loại chuẩn bị, sao còn giẫm lên cái hố được… Quả thực là tà môn đến nhà rồi!
Từ Huyền hơi đồng tình nhìn anh: "Tình hình lần này hơi đặc thù."
"Bây giờ anh về nhà cũng không kịp nữa."
Vẻ mặt [Ma Pháp Sư Thực Tập] mơ màng. Không xem mắt nữa, về nhà cũng không được? Là tình hình gì vậy?
Em gái đó còn có thể đuổi đến nhà anh à?
Anh trừng to mắt: "Không phải, bác sĩ Từ, anh có thể nói rõ chút không?"
"Sao lại không kịp nữa?"
Từ Huyền thở dài: "Nếu anh không tin thì có thể thử."
Trong lòng [Ma Pháp Sư Thực Tập] nghi ngờ gửi tin nhắn WeChat cho em gái xem mắt. Tùy tiện mượn cớ nói có việc không thể tới.
Cũng bày tỏ xin lỗi.
Anh còn không dám nhắc đến hẹn lần sau...
Anh vừa gửi tin nhắn đi, hình như chưa đến một giây, em gái đó đã lập tức trả lời. Chỉ trả lời hai câu đơn giản, dường như là gửi đến cùng lúc…
"Không sao, tôi đợi anh."
"Dù đợi đến khi nào, tôi đều sẽ đợi anh."
Nếu như không có Từ Huyền nhắc nhở anh.
Thì ngoại trừ việc cảm thấy tốc độ gõ chữ của em gái này rất nhanh ra. [Ma Pháp Sư Thực Tập] sẽ không có nhiều cảm giác với hai câu nói này.
Thậm chí còn cảm thấy em gái lần này xem mắt không tồi, rất thông minh hiểu chuyện. Nhưng bây giờ...
[Ma Pháp Sư Thực Tập] cảm giác một luồng khí lạnh từ dưới cột sống vọt thẳng lên đỉnh đầu. Giọng nói của anh run rẩy: "Cô ấy nói... cô ấy nói sẽ luôn đợi tôi..."
Rất nhiều khán giả xem live cũng có loại cảm giác rất quỷ dị, trong lòng phát hoảng.
[Ma Pháp Sư Thực Tập] run tay, run rẩy trả lời lại WeChat.
"Phía bên tôi rất phiền phức, người đẹp, hay là cô đừng đợi nữa."
"Chúng ta hẹn lại lần sau nhé."
Đối phương lại lần nữa trả lời ngay tức khắc sau khi [Ma Pháp Sư Thực Tập] gửi tin nhắn đi.
"Nếu anh đã bận như vậy."
"Vậy tôi sẽ đi tìm anh."
[Ma Pháp Sư Thực Tập] nhìn thấy câu này, hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa thì quỳ xuống.
"Bác sĩ Từ, cô ấy nói... bây giờ muốn đến tìm tôi!"
Trong phòng live, màn đạn cũng tuôn ra ầm ầm.
"Người anh em, mau trốn đi! Bây giờ không chuồn thì đợi đến khi nào chứ!"
"Đù, rốt cuộc em gái này là thế nào vậy? Quá dọa người rồi!"
"Vừa nãy đã hiến một bệnh nhân rồi, hôm nay sẽ không có thêm người nữa đó chứ?"
"Nếu thật sự là double kill rồi, lần sau đánh chết cũng không dám rút thưởng nữa!"
Hiện tại [Ma Pháp Sư Thực Tập] sắp khóc rồi.
"Bác sĩ Từ, bây giờ tôi nên làm gì đây?"
"Mệnh chó này của tôi còn cứu vớt được không?"
Từ Huyền buồn bã nói: "Cứu, nhất định có thể cứu."
"Nhưng có thể là cái giá phải trả tương đối lớn."
"Anh có chuẩn bị tâm lý chứ?"
[Ma Pháp Sư Thực Tập] nghe thấy lời này, lập tức điên cuồng gật đầu: "Có chuẩn bị có chuẩn bị!"
"Chỉ cần có thể sống, muốn bao nhiêu tiền đều được! Tôi có thể đưa ra toàn bộ tài sản."
"Hiện tại tôi có hơn hai mươi ba vạn tám nghìn tệ tiền tiết kiệm, nếu không đủ thì tôi có thể mượn bạn bè!"
Từ Huyền lắc đầu, có ý sâu xa: "Cái giá mà tôi nói không phải là tiền."
"Là một thứ khác trên người anh."
[Ma Pháp Sư Thực Tập] lập tức căng thẳng.
Anh nhanh chóng quyết định, không chút do dự nói: "Không thành vấn đề!"
"Chỉ cần có thể sống, dù cho tôi hiến thận ra ngoài, tôi cũng đồng ý!"
Lúc này, rất nhiều khán giả xem live trong phòng live không còn trêu chọc anh nữa. Ai nấy đều khẩn trương không thôi.
Dù sao cũng là chuyện lớn liên quan đến mạng người, nên cũng không có tâm trạng nói giỡn vào lúc này.
Giọng điệu của Từ Huyền chắc như đinh đóng cột: "Vậy không thành vấn đề."
"Chỉ cần anh làm như lời tôi nói, tôi bảo đảm anh có thể sống!"
"Bây giờ anh hãy trả lời tin nhắn WeChat."
"Cứ nói anh giải quyết việc xong rồi, bây giờ sẽ đi tìm cô ấy."
Rất nhiều khán giả xem live nghe Từ Huyền nói như vậy, tim đều đập rộn lên, lòng bàn tay đổ mồ hôi. Rõ ràng gặp nguy hiểm, còn không tránh à?
Đây là tiết tấu muốn trực tiếp đối diện ư? Kích thích!
Càng ngày càng kích thích!
Đúng lúc này, một màn đạn đột nhiên xuất hiện ở trong màn hình. Hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Người bắn ra thình lình là siêu quản của phòng live.
* Siêu quản: quản lý, phụ trách quản lý trật tự, giám sát nội dung live của cả nền tảng
Giọng điệu của siêu quản này yếu ớt: "Cái đó... bác sĩ Từ, tiểu nhân có chuyện muốn thương lượng với anh."
"Hình ảnh tiếp theo có thể cố gắng đừng quá máu tanh bạo lực được không... phía bên có yêu cầu với đài..."
"Không phải yêu cầu ép buộc anh đâu, chỉ là xin anh nếu có thể, thì khắc chế chút được không..."
"Nếu như không thể thì xem như tôi chưa nói gì..."
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live đều ngây ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận