Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 247 - Cung phụng Quỷ Tiên, cung phụng cái con quỷ ngu mới tinh (1)

“Cậu có thể hỏi lão Hoàng xem, tôi hoàn toàn chưa bao giờ làm ra loại chuyện như vậy mà?”
Từ Huyền gật đầu nói: “Đúng, anh nói không sai.”
“Với Quỷ Tiên đứng đắn, sau khi ký kết huyết khế thì đúng là cần cung phụng.”
“Nếu như không cung phụng, nó sẽ tức giận, trừng phạt anh.”
“Nhưng ai bảo anh và Quỷ Tiên kia đều là gà mờ cái gì cũng không hiểu chứ?”
Nói đến đây, Từ Huyền giải thích cho hai người một phen.
Quỷ Tiên cũng không nhất định phải là quỷ.
Giống như bên phía Đông Bắc thì gọi Quỷ Tiên là “Xuất Mã Tiên”. Bình thường đều là cung phụng hồ hoàng trường mãng, mấy động vật tu luyện thành tinh quái. Bên kia vẫn còn có biện pháp có thể khiến cho tiên gia nhập người, phát huy một ít năng lực không thuộc về mình.
Cũng có vài nơi là cung phụng người thân đã chết, hoặc là người đột tử tuổi thọ chưa hết.
Các loại các dạng tình huống đều có cả.
Thế nhưng đặc điểm chung là bình thường đều có truyền thừa.
Tốt nhất là người mấy đời trong một gia tộc đều cung phụng cùng một con Quỷ Tiên. Dù sao cái thứ này đúng là rất thú vị.
Thứ nhất là cần khí tràng của Quỷ Tiên và người cung phụng phải hợp. Khí tràng không hợp, dễ hao tổn thọ mệnh.
Thứ hai ấy, trở thành người cung phụng cũng cần phải ký khế ước với Quỷ Tiên. Khế ước này, chính là nói điều kiện và nỗ lực của hai bên.
Dù sao người khác nhau thì nhu cầu không giống nhau. Có người muốn mỹ nữ, có muốn người tài phú.
Tương tự, Quỷ Tiên khác nhau thì tính tình cũng khác nhau.
Có con phải coi nó như là đại gia, ngày thường cho nhiều cống phẩm, dâng hương mỗi ngày. Có con thì muốn tuổi thọ khi còn sống của bạn, hoặc là trở thành quỷ nô sau khi chết, đi theo bên người hầu hạ. Những thứ này đều cần hai bên tự nói rõ với nhau.
Giống như người cùng một gia tộc, mấy đời đều cung phụng một con Quỷ Tiên. Đây đều là tình huống tương đối quen thuộc.
Đợi đến khi người đồng lứa chết rồi, tiểu bối lại cung phụng vị tiên gia này thì tương đối biết tính tình của tiên gia đó. Tất cả mọi người là người quen cũ nhiều năm như vậy, tất cả cứ như cũ là được.
“Gia tộc “Xuất Mã Tiên” bên Đông Bắc chính là ví dụ điển hình nhất.”
Từ Huyền nói đến đây, lại giải thích: “Cái gọi là truyền thừa, thì đều là trải qua nhiều năm, hai bên đều tìm ra được thứ mình cần nhất.”
“Biết làm sao để hai bên lợi ích tối đại hóa!”
“Ví dụ như người cung phụng bình thường đều sẽ tương đối để ý tuổi thọ của mình, không muốn dễ dàng cho ra.”
“Mà những Quỷ Tiên kia, phần lớn tương đối để ý đến cung phụng đèn nhang. Có lợi ích rất lớn đối với việc tu luyện của bọn họ.”
“Thời gian dài, cái này tạo thành lệ cũ.”
“Cho nên đến cả một ít ngoại nhân không biết rõ đều nghe nói cung phụng Quỷ Tiên cần phải có đèn nhang.”
Từ Huyền nói đến lúc này, giọng điệu có chút cổ quái.
“Thế nhưng tình huống như của anh thì tương đối khôi hài.”
“Lúc đó anh là một người mới ngây ngốc.”
“Cái gì cũng không hiểu.”
“Mà vị Quỷ Tiên anh đi tìm kia, cũng là cô hồn dã quỷ không được người cung phụng bao giờ.”
“Hai người đều là lần đầu tiên, đều là không có kinh nghiệm gì cả.”
“Cho nên cứ như vậy...”
“Cô hồn dã quỷ đó ham tuổi thọ của anh, anh cũng dám tùy tiện cho.”
“Anh không biết nên cung phụng cho nó, nó cũng không biết để nhắc anh.”
“Lại còn dám đáp ứng toàn bộ điều kiện của anh.”
Từ Huyền nói đến đây, nhướng mày: “Tôi hỏi anh, có còn nhớ lúc mới ban đầu anh đưa ra yêu cầu gì với vị Mã đại sư kia không.”
Tiền Huy sửng sốt: “Lúc đó hình như... hình như tôi nói muốn cho gia tộc khôi phục lại địa vị cấp bậc như hồi ông cố...”
Từ Huyền nhìn ông với vẻ mặt đồng tình: “Vậy là đúng rồi.”
“Ở đời của ông cố anh, gia sản đổi thành tiền bây giờ hầu như gần trăm tỷ!”
“Con quỷ anh cung phụng cũng chỉ là một con quỷ nhỏ bình thường, làm gì có năng lực đấy cơ chứ?”
“Nếu như có kinh nghiệm, Quỷ Tiên từng được cung phụng chắc chắn sẽ không đáp ứng yêu cầu cỡ này.”
“Thế nhưng con mà anh cung phụng... Nó không hiểu!”
“Thế nhưng không có cách nào cả, có khế ước ước thúc, nó không muốn ra sức cũng phải ra sức!”
“Xuất lực càng nhiều, hao tổn càng lớn. Vì vậy lại liều mạng hút tuổi thọ của anh.”
“Tài sản của anh tăng trưởng càng nhanh, tuổi thọ bị tổn thất cũng càng nhiều!”
“Tương đương với, tiền bây giờ và sau này của anh đều là anh phục vụ quên mình đổi lấy!”
Tiền Huy nghe mà cả người đơ ra.
Ông ngơ ngác nói: “Không phải... Mã đại sư kia, cũng đâu có nói với tôi những điều này đâu?”
Từ Huyền nở nụ cười: “Không phải ông ta không muốn nói.”
“Mà là chính bản thân ông ta đều không rõ ràng lắm.”
“Bản thân vị đó cũng là một gà mờ.”
“Ông ta vốn là một người chạy thuê, chạy hai mươi mấy năm rồi, rất biết cách ăn nói.”
“Sau đó bất ngờ có một lần nhìn thấy quyển sách cổ dạy người nuôi tiểu quỷ trên sạp sách cũ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận