Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 727 - Cũng từng là một tên liếm cẩu, sau đó lại chăm chỉ học tập (2)

“Tết tóc đuôi ngựa, làn da trắng trắng, đúng là rất xinh xắn đẹp gái thật.”
“Nhưng mà người ta không để ý tới nó mà, sao cứ phải lấy mặt nóng dán mông lạnh làm gì thế, không xấu hổ à?”
“Dùng cách gọi bây giờ thì là gì ấy nhỉ?”
“Đúng rồi, chính là liếm cẩu gì gì đó đúng không?”
[Nhà Có Thí Sinh Thi Đại Học] nói đến đây, cũng có chút ngượng ngùng: “Mặc kệ tôi và cha nó nói như thế nào, đánh chết nó cũng đều không nghe.”
“Lại còn nói đây là ái tình...”
“Người làm mẹ như tôi đây cũng không muốn nhận đứa con này nữa, đúng là xấu hổ chết đi được mà...”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều cười ra tiếng heo kêu.
“Liếm cẩu gì chứ, khó nghe quá đi mất. Nói uyển chuyển chút thì phải gọi là Cừu Sôi Nổi đó [tức cười.jpg]”
“Tui nhớ hồi tui học cấp 3 cũng là thầm mến một bạn hotboy đẹp trai trong lớp mà không dám nói với người ta. Mỗi ngày còn mang theo bữa sáng len lén đặt ở trên bàn của cậu ấy nữa. Không nghĩ tới, chờ mười năm sau gặp lại trong một buổi họp lớp, cậu ấy đã là cha của ba đứa nhỏ rồi. [khóc lớn, jpg]”
“A chuyện này...”
“Haizz, học sinh cấp 3 là như thế đó, tình cảm đối với con gái ở cái tuổi này là sâu nhất. Không giống bây giờ, vợ chồng đều là nhắm mắt đưa chân tạm bợ sống quá ngày, không có tình yêu gì cả... [phiền muộn.jpg]”
“Triệu Đức Trụ, anh dám nói mấy lời đó ngay trước mặt tôi không hả? [giận dữ.jpg] [giận dữ.jpg]”
“A, vợ ơi em cũng đang xem hả? Anh sai rồi... [khóc lớn.jpg]”
“Bệnh hữu, sau đó thì sao?”
Trên mặt [Nhà Có Thí Sinh Thi Đại Học] lộ ra một tia mờ mịt: “Sau đó cha thằng bé nói, anh ấy có thể giải quyết chuyện này.”
“Lúc đầu tôi còn không tin cho lắm.”
“Chẳng qua anh ấy bảo đảm rằng đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất.”
“Chỉ cần anh ấy đi khuyên nhủ con trai, bảo đảm sẽ khiến cho nó quay đầu lại là bờ, học tập cho giỏi, không bao giờ nghĩ đến cô bé kia nữa...”
“Không nghĩ tới thế mà thành công thật...”
“Chủ nhiệm lớp nói với tôi, tiểu tử thúi đó đúng là đã sửa lại rồi!”
“Bắt đầu chăm chỉ học tập, không bao giờ đi liếm con gái người ta nữa...”
“Mà nói là thì vẫn rất chi là kỳ quái.”
“Từ sau vụ đó, thằng bé học hành chăm chỉ hơn trước kia nhiều.”
“Thành tích học tập cũng nhanh chóng tăng lên.”
“Chúng tôi vốn cho rằng thằng bé thi đậu trường hạng 2 cũng đã là không tệ rồi.”
“Vài lần thi thử sau đó thành tích đều có thể đậu trường hạng 1...”
“Lúc đó tôi ngu người luôn.”
“Tôi hỏi chồng tôi làm được bằng cách nào, anh ấy lại thần thần bí bí chả chịu nói cho tôi.”
“Đúng rồi, bác sĩ Từ, cậu có biết không?”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều tò mò cực kỳ. Nhất là rất nhiều khán giả xem live phái nam.
Bọn họ đều đã trải qua thời kỳ đó.
Đương nhiên biết nam sinh ở tuổi tác ấy, một khi thích cô gái nào thì sẽ chấp nhất cực kỳ. Trên cơ bản là tình cảm còn kiên cố hơn vàng, không đụng tường nam thì không chịu quay đầu.
Không đúng, phải nói là dù có đụng phải tường nam cũng rất có thể sẽ mặt dày mày dạn tiếp tục liếm. Không giống như là lúc ba bốn mươi tuổi, phương thức đối đãi với tình cảm hoàn toàn khác nhau.
Không thể tìm về thứ tình cảm hồn nhiên như năm đó nữa...
Đổi thành bản thân bọn họ đều chưa chắc sẽ thuyết phục được mình vào năm đó. Cha thằng bé đó rốt cuộc đã có biện pháp gì để giải quyết thế?
Thật sự có hơi trâu bò đó...
Rất nhiều khán giả xem live đều cùng đợi Từ Huyền trả lời.
Từ Huyền mỉm cười: “Thật ra thì biện pháp cũng rất đơn giản thôi.”
“Chồng chị mang theo con trai của hai người đi hiến tình thương, làm việc tốt.”
Vô số khán giả xem live trong phòng nghe thế thì đều có sắc mặt kỳ lạ. Chuyện này... sao mà nghe chả liên quan gì vậy...
Nếu không phải người nói câu đó là Từ Huyền, phỏng chừng trong phòng live toàn là tiếng không tin rồi.
[Nhà Có Thí Sinh Thi Đại Học] cũng có dáng vẻ như vậy.
Từ Huyền ung dung nói: “Ở bên đường, lẽ nào chưa bao giờ nhìn thấy một cô gái áo rách quần manh nào à?”
“Một lần kia, chồng chị mang theo con của chị đi tìm một cô gái có bề ngoài rất xinh đẹp, thế nhưng áo khoác cũng mua không nổi, chỉ có thể mặc áo ba lỗ.”
“Hiến một lần tình thương cho cô ấy.”
“Nguyện ý quyên góp cho cô ấy 500 tệ để mua quần áo, đồng thời để con của chị dạy bù kiến thức cơ sở về cơ học môn vật lý cho cô ấy.”
“Đồng thời chồng chị còn nói với con trai là, chỉ cần sau này thành tích học tập nâng cao thì đều sẽ.”
“Chính là lần ấy, con trai chị bị trùng kích linh hồn thật mạnh.”
“Từ đó về sau, tâm linh của cậu cũng thăng hoa, cảm nhận được sự vui sướng khi lấy việc giúp người làm niềm vui.”
“Tự nhiên sẽ không chú ý đến chuyện yêu đương với bạn gái khác nữa...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận