Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1115 - Vĩnh hằng [Đại kết cục]

Vô số pháp tắc Thiên Đạo như thể xuất hiện từ hư không. Thời gian và không gian phảng phất đang bóp méo...
Từ Huyền bình tĩnh đứng bên cạnh nhìn hết thảy cảnh tượng trước mắt.
Hắn không hề buông tay, vẫn liên tục truyền công đức vào.
Lần cải tạo Thiên Đạo này càng sâu sắc hơn những lần trước. Lần này, Thiên Đạo của thế giới hoàn toàn biến thành hình dáng Từ Huyền... Thế nên Thiên Đạo phản kháng càng thêm kịch liệt.
Nói là phản kháng, thực chất chỉ là Thiên Đạo vô thức chữa trị cho bản thân mà thôi, chứ không thật sự có linh trí. Dù vậy thì người tu tiên bình thường cũng không thể chống đỡ nổi.
Nếu không phải hiện giờ Từ Huyền có đủ tu vi, Tiểu Ngũ còn là linh vật thiên địa, chỉ sợ cả hai đều sẽ bị dư âm pháp tắc “phản chấn” mà chết!
Đúng lúc này! Dường như hắn đột phá được cực hạn nào đó, “sức đề kháng” của Thiên Đạo nhanh chóng giảm đi đến khi mất hẳn. Thiên Đạo đã xem “tài sản riêng” do Từ Huyền thêm vào như một phần của mình.
Những hạn chế trước đó đã biến mất.
Từ khoảnh khắc ấy, quy tắc Thiên Đạo mới bắt đầu chậm rãi vận hành. Đồng thời, nó sẽ không thay đổi trong tận hàng trăm triệu năm tới...
Vào thời điểm này, Long quốc, gấu, đại bàng đầu trắng, tàu du lịch trên biển, trạm vũ trụ gần Trái Đất...
Khắp nơi trên thế giới, hàng tỉ người cùng sử dụng một plug-in phảng phất đều có cảm giác khác thường.
Chỉ giây lát thất thần, thế giới trước mắt như thể đã có gì đó khác biệt so với lúc trước... Nhưng không ai có thể nói rõ rốt cuộc là khác chỗ nào...
Ở ven biển nước Vệ Sinh Cân (băng vệ sinh).
Một đường ống mới được xây dựng liên tục xả chất lỏng ra biển.
Chất lỏng này không màu không mùi, hệt như nước cất tinh khiết.
Nhưng các nhân viên làm việc ở đây đều mặc quần áo bảo hộ ở mức độ cao nhất. Dưới lớp mặt nạ phòng hộ, vẻ mặt họ cũng vô cùng nghiêm túc.
Ai nấy đều ra sức cố thủ, canh phòng nghiêm ngặt, cẩn thận từng li từng tí, cứ như họ sợ dính thứ chất lỏng ấy lên người dù chỉ một giọt.
Vùng biển xung quanh nơi đó cũng cực kỳ thưa thớt cá, trông như biển chết.
Ngay lúc này, một vòi rồng nước đột nhiên cuộn trào trên mặt biển.
Hệt như rồng hút nước, nó cuốn ngược dòng chất lỏng vừa xả ra biển lên trời!
“Đệch mợ! Vòi rồng kìa!”
“Mau chạy đi!”
Các nhân viên mặc đồ bảo hộ sợ hãi chạy trốn.
Tuy nhiên, bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Vòi rồng này không tan đi cũng không trôi ra xa. Cứ thế dừng lại ngay cửa thoát nước một cách quỷ dị...
Mấy tiếng sau.
Thủ đô nước Vệ Sinh Cân.
Rất nhiều người đồng loạt ngạc nhiên ngẩng đầu.
Rõ ràng dự báo thời tiết nói hôm nay trời nắng mà.
Nhưng tại sao mới nãy bầu trời còn trong xanh, hiện giờ một bên đang được mặt trời chiếu sáng, bên kia đã có mưa phùn tí tách nhỏ giọt rồi?
Tuy cơn mưa này không nặng hạt nhưng lại rơi liên miên không dứt, không có dấu hiệu tạnh...
Cùng lúc đó.
Rất nhiều dụng cụ đo lường kiểm trắc các chỉ tiêu đặc biệt trong thành phố đột ngột phát ra những âm thanh chói tai...
Vô số chuyện tương tự cũng đang lặng lẽ phát sinh ở khắp mọi nơi trên thế giới.
Từ Huyền yên tĩnh đứng trên đỉnh núi Tiểu Cô, nhìn chăm chú về phương xa bằng ánh mắt sâu thẳm.
Vô số công đức khổng lồ từ trên trời giáng xuống, điên cuồng tràn vào cơ thể hắn như thể toàn bộ đều miễn phí.
Đồng thời, tốc độ giáng xuống không có ý định dừng lại.
Thậm chí, quanh người hắn đã bắt đầu hình thành kim quang công đức có thể thấy bằng mắt thường...
Bên cạnh đó, khí thế trên người hắn cũng bắt đầu không ngừng tăng cao.
Cuối cùng, đến một thời điểm nhất định, dường như bình cảnh bị phá vỡ.
Từ Huyền mỉm cười.
Thế giới này, vào vô số năm sau.
Cuối cùng lại nghênh đón một người vĩnh hằng nữa.
[Hoàn]
Bạn cần đăng nhập để bình luận