Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1112 - Cậu không có tí hiểu biết gì về trình độ trang điểm của người này… (2)

Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Cậu nhầm rồi, người kia thật đúng là không thiếu tiền.”
“Làm buôn bán nhỏ, một năm thu nhập hơn ba mươi vạn.”
Thanh niên đeo kính ngẩn ngơ: “Không thiếu tiền, tại sao lại ra ngoài làm gái gọi thế?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Ai bảo anh ta không tìm được đối tượng giống như cậu, vẫn còn xấu hổ nữa chứ...”
“Xu hướng ở phương diện kia của người này có chút dặc biệt...”
“Nói thẳng ra tí là thích đàn ông.”
“Có điều anh ta không dám nói với người khác, cũng không biết đi tìm đối tượng như thế nào.”
“Dù sao tình cảnh của anh ta còn éo le hơn cậu nhiều.”
“Nếu như bày tỏ với người đàn ông khác rồi bị công khai, vậy thì đúng là muốn đội quần...”
“Nên nhiều năm qua anh ta vẫn còn độc thân.”
“Sau đó anh ta bèn nghĩ ra biện pháp này để rèn luyện lòng can đảm, cũng chính là đánh quái thăng cấp, gia tăng kinh nghiệm mà cậu nói đó.”
“Vừa lúc lần đầu tiên đi ra thì gặp được cậu...”
Thanh niên đeo kính nghe thế, khóe miệng co giật.
Từ Huyền tiếp tục nói: “Nếu như hôm nay cậu không đến tìm tôi.”
“Sau khi cậu tỏ tình với anh ta, anh ta sẽ vui vẻ đồng ý.”
“Cũng đáp ứng cậu không hề làm ngành nghề ấy nữa, tìm một phần công việc nghiêm túc.”
“Thế nhưng lúc này anh ta chưa dám công khai thân phận của mình với cậu.”
“Anh ta vẫn giả vờ làm phụ nữ, yêu đương như là một cặp trai gái bình thường.”
“Dù sao lần nào anh ta cũng đều kiên trì làm trong bóng tối.”
“Chỉ cần anh ta kiên trì không qua đêm với nhau, cậu vẫn sẽ ngu ngơ không phát hiện ra.”
“Qua một khoảng thời gian sau, cậu đã yêu anh ta.”
“Cậu nghĩ dù anh ta từng có một quá khứ bất kham nhưng mà đã cải tà quy chính, tính cách cũng không tệ lắm.”
“Thế là cầu hôn anh ta...”
“Anh ta đồng ý kết hôn với cậu, có điều không muốn đăng ký kết hôn, cũng không đi đăng ký kết hôn.”
“Chỉ kết hôn lữ hành, sau đó đăng vào vòng bạn bè thông báo cho bạn bè và người thân.”
“Dù sao nếu đi đăng ký kết hôn và làm lễ cưới một phát là bị lộ ngay.”
“Cậu cũng không quan tâm chuyện này cho lắm, thậm chí còn rất vui vẻ.”
“Bởi vì anh ta thế mà lại không đòi lễ hỏi của cậu, không đợi cậu mua tam kim thì đã tự mua đủ.”
“Vì thế cậu cảm động không được.”
“Đến đêm hôm hai người đi ra ngoài du lịch, cậu uống nhiều quá.”
“Sau khi tỉnh lại, cậu phát hiện đít mình có hơi đau đau...”
Thanh niên đeo kính càng nghe càng cảm thấy hơi nhức trứng.
Sau khi nghe thấy câu cuối cùng Từ Huyền nói là “đít mình có hơi đau đau”, sắc mặt cậu tái mét hết luôn... Không nhịn được căng chặt phía dưới!
Hay lắm!
Ban đầu cậu cho rằng tên kia giả vờ làm phụ nữ, đoán chứng chắc là bot rồi. Cho dù thế nào cậu cũng không ngờ được tên kia thế mà lại là top cơ đấy!
Từ Huyền thản nhiên tiếp tục nói: “Sau đó cậu biết được thân phận thật sự của anh ta, cảm thấy hối hận, muốn chia tay với anh ta.”
“Có điều lúc ấy cũng đã muộn rồi.”
“Cậu đã yêu thân phận phụ nữ của anh ta rồi.”
“Chỉ cần anh ta trang điểm ăn mặc như phụ nữ, làm nũng với cậu một phát là thái độ cậu mềm đi.”
“Dù sao khi đó cậu không có bạn gái.”
“Ít nhất sau khi anh ta trang điểm và đeo đạo cụ vô, miễn cưỡng có thể ngụy trang thành phụ nữ.”
“Bản thân anh ta lớn hơn cậu mười mấy tuổi, cũng kiếm nhiều hơn cậu không ít tiền.”
“Trên sinh hoạt cũng đối xử với cậu rất tốt.”
“Cậu nhất thời do dự, nên không chia tay thành công.”
“Cứ kéo dài như thế, tuổi cậu dần lớn hơn, khó kiếm được đối tượng kết hôn khác.”
“Vì vậy cứ thế hồ đồ trôi qua một đời...”
Thanh niên đeo kính ủ rũ cúi đầu hỏi: “Bác sĩ Từ, cho nên cuối cùng tôi vẫn bị anh ta bẻ cong, biến thành gay à?”
Sắc mặt Từ Huyền kỳ lạ lắc đầu: “Cái đó lại là không phải.”
“Nếu như cậu bị bẻ cong thành gay, vậy thì cậu sẽ không hối hận.”
“Cũng tại cậu biết xu hướng tính dục của mình không có vấn đề gì cả.”
“Cho nên cậu mới sẽ hối hận...”
“Đương nhiên, nhiều năm sau đó hai người cũng từng xảy ra mâu thuẫn.”
“Cậu cũng cố gắng hoàn toàn tách khỏi anh ta, tìm một người phụ nữ chân chính để kết hôn.”
“Có điều nếm thử vài lần mà đều không thành công.”
“Bị tình tổn thương thì không nói, lại còn bị gạt một khoản tiền...”
“Nhưng vài lần đều liền đối phương cô gái tay chưa từng dắt thành.”
“Cuối cùng đều là ‘người vờ nam’ trên danh nghĩa chạy đến bên cạnh cậu và an ủi cậu, đồng thời mặc kệ hiềm khích lúc trước bao dung cho cậu, mang cậu về nhà.”
“Sau vài lần như thế cậu cũng sợ hãi.”
“Lại bởi vì nhiều tầng nguyên nhân phức tạp như sự bối rối và do dự trong lòng, cùng với một chút cảm tình, còn có thành phần im lặng nữa, cậu không rời khỏi anh ta.”
“Có điều trong lòng vẫn luôn xoắn xuýt, tinh thần tự hao tổn...”
Thanh niên đeo kính nghe thế cũng sắp khóc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận