Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 600 - Tôi chỉ có chút ít tài sản này, sao có thể hố tôi hơn 100 triệu được? (1)

“Nói chung nên cho người ta một cơ hội hối cải làm lại cuộc đời nhỉ?”
Đông đảo khán giả trong phòng live bày ra vẻ mặt quái gở. Đã vậy rồi còn đồng ý cho cơ hội.
Khó trách bác sĩ Từ nói anh chàng này là người tốt...
Sau khi nhóm khán giả xem live nghe [Bụng Bự Dư Sức Chứa] nói ra những kinh nghiệm này thì ai nấy đều có chút hiểu được. E rằng trong lòng bệnh hữu này đã sớm biết bạn gái là một cái hố.
Nhưng bởi vì tính cách nên không tiện buông lời chia tay.
Chả trách sau khi hiểu lầm bạn gái cắm sừng mình, anh ấy chẳng những không hề tức giận, còn có vẻ khá vui.
Từ Huyền nói: “Anh nói không sai, em trai của bạn gái anh đúng là muốn hối cải làm lại người mới.”
“Chẳng qua cũng chính vì nguyên nhân này.”
“Anh mới có tai họa lao tù.”
“Hơn nữa còn khiến anh mắc nợ một khoản lớn.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều cảm thấy mờ mịt.
Trước đó, lúc em trai của bạn gái bệnh hữu chưa cầu tiến vẫn chỉ ở mức bồi thường ít tiền thôi mà. Sao tới lúc cậu ta bắt đầu hối cải làm lại người mới, ngược lại còn hố hàng lợi hại hơn thế?
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] ngơ ngơ ngác ngác hỏi: “Bác sĩ Từ, lần này nó lại hố tôi bao nhiêu tiền nữa?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Đại khái là... hơn 100 triệu...”
Hít!
Hắn vừa báo số, quần chúng khán giả trong phòng live tức tốc kinh ngạc. Bọn họ nhìn [Bụng Bự Dư Sức Chứa] bằng vẻ mặt hết sức kỳ quặc.
Giỏi ghê nơi!
Bọn họ không phát hiện hóa ra vị này lại là một phú nhị đại đó nghen!
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] sửng sốt.
“Bác sĩ Từ, anh đừng nói đùa...”
“Tôi chỉ là người bình thường thôi, tổng cộng hết tài sản khoảng mấy trăm vạn là cùng.”
“Phần lớn trong đó là hai căn nhà cha mẹ cho tôi...”
“Anh bán tôi đi cũng không được hơn 100 triệu đâu...”
Từ Huyền cười như không cười, nói: “Anh nghe cho rõ vào, tôi không nói anh có nhiều tiền như vậy.”
“Tôi nói anh sẽ bị hố nhiêu đó đấy.”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] càng nghe càng ngáo: “Không phải chứ, nhưng... sao nó có thể hố tôi nhiều tiền dữ vậy?”
Từ Huyền nói: “Anh nên suy nghĩ kỹ lại xem gần đây anh lại giúp cậu ta chuyện gì.”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] suy tư hồi lâu rồi chần chờ nói: “Không có gì mà...”
“À, tôi nhớ rồi.”
“Mấy tháng trước, bạn gái tôi nói em trai cô ấy muốn khởi nghiệp ở đây.”
“Đúng lúc, ngoài căn nhà tôi đang ở một mình ra, căn còn lại để trống, cô ấy muốn tôi cho nó mượn dùng tạm.”
“Đồng thời còn đảm bảo với tôi tuyệt đối dùng làm chuyện đứng đắn.”
“Lúc đầu, tôi vẫn khá sợ mình sẽ bị hố lần nữa.”
“Còn suy nghĩ kỹ càng thật lâu, sau đó cảm thấy chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.”
“Thế nên tôi đồng ý cho nó mượn luôn.”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] nói đến đây thì mặt mày đầy hoang mang: “Bác sĩ Từ, căn nhà tôi cho nó mượn có giá hơn 100 vạn, còn không đến 200 vạn.”
“Vậy sao nó có thể làm tôi mắc nợ nhiều tiền vậy được...”
Đông đảo khán giả trong phòng live cực kỳ thắc mắc.
Lúc này, một màn đạn bỗng nhiên nhảy ra trên màn hình phòng live.
“Tôi là luật sư, tổng hợp hai điều kiện bác sĩ Từ nói chủ nhà sẽ ngồi tù cùng với khoản nợ, chỉ có một tình huống phù hợp.”
“Đoán mò em trai của bạn gái anh hẳn là làm giấy tờ giả, lén lút bán sang tay căn nhà của anh rồi.”
“Hơn nữa, còn không chỉ bán cho một người.”
“Nói một cách logic, lúc đầu ắt hẳn chuyện này không liên quan gì đến chủ nhà là bệnh hữu.”
“Nhưng tôi đoán với tính cách của bệnh hữu, nếu bạn gái anh ấy khóc lóc cầu xin, có lẽ anh ấy sẽ tự mình chống đỡ chuyện này giúp em vợ.”
“Đến lúc đó, không chỉ mắc khoản nợ khổng lồ mà còn có nguy cơ ngồi tù.”
Sau khi [Bụng Bự Dư Sức Chứa] nhìn thấy màn đạn này, sắc mặt lập tức thay đổi.
Nhưng chẳng mấy chốc anh ấy đã lắc đầu: “Không thể nào, chắc chắn không thể nào đâu!”
“Tôi đâu có ngu! Cho dù nó thật sự làm vậy, tôi cũng sẽ không kháng tội giúp nó.”
Từ Huyền nói với ẩn ý sâu xa: “Quả thực không phải vậy.”
“Có điều, anh có ngu hay không thì chưa nói chắc được...”
“Tôi hỏi anh, anh còn nhớ chuyện gần đây bạn gái anh hay trốn anh xem điện thoại, còn thường xuyên mất hút không thấy đâu chứ?”
[Bụng Bự Dư Sức Chứa] mê mang gật đầu: “Đúng vậy.”
Từ Huyền: “Chẳng phải như thế đã quá rõ ràng rồi à?”
“Em trai của bạn gái anh chuẩn bị mở phòng tập thể hình.”
“Gần đây, cậu ta đang sửa chữa căn nhà đó của anh.”
“Bạn gái anh cũng giúp đỡ một tay.”
“Nhưng bọn họ sợ anh không đồng ý nên định khi nào sửa chữa xong mới nói cho anh biết.”
Nếu trước khi tìm đến Từ Huyền, [Bụng Bự Dư Sức Chứa] nghe chuyện chưa được mình cho phép đã cải tạo căn nhà, chắc chắn anh ấy sẽ bừng bừng lửa giận.
Chẳng qua lúc này đây, dưới áp lực của con số 100 triệu đáng sợ, anh ấy hoàn toàn xem nhẹ chút chuyện nhỏ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận