Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 905 - Hành trình một ngày ở địa phủ của Vương Hiểu Phi. (2)

Động tác hết sức trôi chảy.
Đúng lúc này, một giọng nói nhã nhặn vang lên.
“Vương Hiểu Phi.”
Không biết có phải ảo giác của anh ta hay không.
Trong cơn hoảng hốt, Vương Hiểu Phi lại có cảm giác giọng nói này nghe khá quen tai...
Anh ta thận trọng ngẩng đầu lên nhìn.
Vừa nhìn đã lập tức sợ ngây người.
“Đờ mờ!”
Chỉ thấy vị phủ quân đại nhân trong miệng quỷ sai đang ngồi trên án trước mặt không phải hình tượng Diêm Vương uy nghiêm đáng sợ trong ấn tượng. Mà là chàng trai trẻ diện mạo anh tuấn.
Chuyện này cũng chưa tính là gì.
Điều kỳ quái nhất là, anh ta thế mà có biết vị này! Anh ta đã quá quen thuộc với hình tượng này.
Mỗi tuần, Vương Hiểu Phi gần như đều xem đủ livestream của vị này...
Vương Hiểu Phi choáng váng cả người.
Anh ta kinh ngạc: “Bác... Bác sĩ Từ?”
“Anh anh anh... anh là Diêm Vương ư?”
Vương Hiểu Phi chỉ có một ý nghĩ duy nhất trong đầu: Cuối cùng cũng phá án rồi!
Phải biết rằng trước đó trên mạng từng có một cuộc tranh luận còn dai dẳng hơn cả chuyện “Nên ăn đậu hủ ngọt hay mặn”, đó chính là “Sao bác sĩ Từ lại trâu bò đến vậy”
Rất nhiều giang cư mận đều từng suy đoán.
Thậm chí, luồng fans ủng hộ những lời đồn như: “thần tiên hạ phàm”, “bất ngờ gặp được bàn tay vàng” hay “trở về sau khi tu tiên ở dị giới” suýt nữa thì phát cuồng luôn.
Bây giờ, cuối cùng cũng phá án rồi.
Hèn gì bác sĩ Từ lợi hại như vậy...
Nếu thân phận thật của hắn là Diêm Vương địa phủ, vậy thì cực kỳ hợp lý rồi...
Trong lúc nhất thời, trong đầu Vương Hiểu Phi đã nảy ra phác thảo cốt truyện về thần tiên hạ phàm bất khả chiến bại.
Từ Huyền vừa liếc mắt đã nhìn ra suy nghĩ trong đầu anh ta bèn mỉm cười lắc đầu nói: “Anh nghĩ nhiều rồi.”
“Tôi vốn không phải Diêm Vương địa phủ.”
“Sau này cũng không phải.”
“Chỉ là tạm thời thay thế chức vị này một lúc mà thôi.”
Vương Hiểu Phi ngơ ngác: “Thế là...”
Từ Huyền nhìn anh ta, nhếch miệng: “Bác sĩ tâm lý, không phải anh nhận ra tôi à?”
Vương Hiểu Phi khẽ giật khóe miệng.
Khá lắm! Đến giờ mà anh còn giả đò nữa hả?
Vương Hiểu Phi gặp được thần tượng của mình, lá gan cũng lớn hơn.
Anh ta vội nói: “Bác sĩ Từ, tôi là fan của anh á.”
Từ Huyền mỉm cười: “Tôi biết.”
“Nhưng fan cũng phải tuân theo quy củ ở đây.”
Hắn gõ nhẹ ngón tay lên bàn hai lần: “Được rồi, không dài dòng nữa.”
“Chúng ta bắt đầu vào thẳng quy trình đi.”
Vương Hiểu Phi thấy động tác và lời thoại vô cùng quen thuộc này của Từ Huyền, nhất thời mơ màng.
Suýt nữa đã tưởng rằng mình vẫn đang ở trong căn nhà thuê tồi tàn trước kia, chờ đến thời gian livestream cố định sẽ dùng điện thoại xem bác sĩ Từ livestream, kết nối bệnh hữu.
Lúc này, anh ta nghe Từ Huyền nói.
“Vương Hiểu Phi, năm nay 24 tuổi.”
“Nguyên nhân tử vong: Đột tử vì thức đêm thời gian dài.”
“Năm 8 tuổi từng bắt nạt bạn học nữ anh thầm mến.”
“Lén lút xì lốp xe đạp của người ta.”
“Từ nhỏ đến lớn, anh gian lận thi cử 13 lần.”
“Năm 17 tuổi, anh cãi nhau với người khác trên mạng, làm người đó tức đến mức đổ bệnh nhập viện.”
“Năm 23 tuổi, vì kiếm tiền, anh lén đăng ngoại truyện 18+ của tiểu thuyết do anh viết cho độc giả xem, đồng thời còn thu phí rất cao.”
Vương Hiểu Phi càng nghe càng xấu hổ, không khỏi cúi thấp đầu.
Hầu như những chuyện vô đạo đức to to nhỏ nhỏ anh ta từng làm từ nhỏ đến lớn đều bị Từ Huyền nói ra hết.
Thật ra, những chuyện này không phải đại gian đại ác gì.
Nhưng mịa nó thật sự mất mặt lắm đó...
Rất nhiều chuyện chính Vương Hiểu Phi đã gần như quên mất. Kết quả bị Từ Huyền nói ra, anh ta mới sực nhớ lại hóa ra lúc trước mình từng làm nhiều chuyện mất mặt đến vậy.
Hệt như mấy bài đăng trẻ trâu trên tường nhà QQ lúc học cấp 2 của mình bị đào ra vậy. Tóm lại là đội quần muốn chớt...
Cảm giác của anh ta hết sức phức tạp.
Lúc còn sống, mỗi lần Từ Huyền livestream, anh ta đều sẽ ném vào 1 tệ mong chờ rút trúng để kết nối với Từ Huyền.
Thậm chí còn từng tưởng tượng lỡ như quả thật được kết nối, anh ta nhất định phải nhờ Từ Huyền cho anh ta trải nghiệm thử “suất ăn dành cho fans”.
Nào ngờ lúc còn sống không thực hiện được nguyện vọng này, kết quả sau khi chết lại có thể hoàn thành...
Kỳ quái gì đâu...
Nhưng anh ta nghe một hồi, trong đầu bỗng xuất hiện một ý nghĩ.
Trong trí nhớ, hình như nếu lúc còn sống làm nhiều chuyện xấu, sau khi chết sẽ phải xuống mười tám tầng địa ngục...
Nói không chừng còn phải đầu thai làm súc sinh, kiếp sau chẳng thể làm người nữa.
Nghĩ đến đây, Vương Hiểu Phi bắt đầu sợ hãi trong lòng.
Lúc này, anh ta nghe Từ Huyền nói: “Cả đời anh không làm chuyện đại thiện, đại ác nào, làm tổng cộng 93 việc thiện nhỏ và 129 việc ác nhỏ.”
“Làm việc ác nhiều hơn việc thiện.”
“Nên kiếp sau anh sẽ đầu thai trong nhà giàu sang, bình an sống một đời.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận