Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 849 - Các thể loại bệnh kỳ quái lại tăng lên rồi! (1)

“Khi tôi còn bé, trong nhà của tôi đưa tôi đi học tại một nhà trẻ.”
“Thời gian nửa năm đầu mọi chuyện vẫn còn rất tốt.”
“Nhưng đến năm thứ hai, nhà trẻ ấy lại không ngừng gặp phải chuyện kỳ quái.”
“Đầu tiên là có đến mấy vụ ngộ độc thức ăn, cứ cách mấy tháng là sẽ phát sinh một lần.”
“Trong khoảng thời gian này, trong nhà của tôi cũng không quá thuận.”
“Đầu tiên là mẹ tôi thất nghiệp, sau đó cha tôi té ngã phải nằm viện một tháng.”
“Khi tôi đến trường thì đột nhiên một tên điên có nhân cách phản xã hội chạy tới, cứ nhìn thấy trẻ con là đánh đập.”
“Mấy đứa trẻ đều bị tổn thương nặng đến nằm viện... Còn có một đứa tử vong tại chỗ.”
“Từ đó về sau, nhà trẻ ấy cũng đóng cửa luôn.”
“Trùng hợp là, từ sau vụ đó thì trong nhà tôi không có vấn đề gì nữa, mọi chuyện đều rất thuận lợi, mẹ tôi cũng tìm được công tác một lần nữa.”
“Đây là lần đầu tiên tôi phát bệnh.”
“Khi ấy, người nhà tôi còn chưa ý thức được vấn đề là nằm trên người của tôi.”
“Sau đó lúc tôi lên tiểu học, cũng gặp được tình huống tương tự.”
“Bắt đầu từ năm thứ hai tôi lên tiểu học, ngôi trường đó không ngừng gặp phải phiền phức.”
“Trước sau có đến tận mấy học sinh bởi vì thi cử không tốt nên nhảy lầu.”
“Mọi người cũng biết đấy, tiểu học không có nhiều giáo viên. Nhưng giáo viên dạy ở lớp chúng tôi, trước sau có đến ba giáo viên vừa mới dạy học không lâu thì chết!”
“Hai giáo viên số học đều bị ung thư, một giáo viên ngữ văn đang đi xuống cầu thang bình thường thì bước hụt ngã đập đầu...”
“Từ đó về sau, không còn giáo viên nào dám dạy lớp của chúng tôi nữa.”
“Những giáo viên thể dục, mỹ thuật khác, chỉ cần là dạy lớp chúng tôi thì đều bị dọa phải từ chức.”
“Vào lần đó, trong nhà tôi cũng lại bắt đầu xuất hiện chuyện xui xẻo.”
“Cha tôi đầu tư cổ phiếu lỗ một số tiền lớn, bà nội tôi bị bệnh nặng nằm viện, trong nhà thoáng cái như trứng chọi đá.”
“Em gái tôi lúc đó suýt chút nữa cũng bị người lừa bán.”
“Bắt đầu từ lúc đó, người nhà tôi mới hoài nghi vấn đề là do tôi.”
“Vì vậy họ mang tôi đi tìm một đại sư ở địa phương nhìn xem.”
“Vị đại sư ấy nói, suốt đời tôi đã định trước mệnh đồ làm nhiều điều sai trái, chỉ có thể lưu lạc phiêu bạc suốt cả cuộc đời, không thể ngừng lại.”
“Nếu không thì sẽ mang đến tai hoạ cho người xung quanh...”
“Sau khi người nhà tôi nghe xong, lúc tôi lên tiểu học năm ba có mang tôi đổi sang một ngôi trường khác.”
“Hai năm đầu, quả nhiên là không có chuyện gì cả.”
“Bắt đầu từ năm ba, lại có đủ loại chuyện không bình thường xảy ra...”
“Từ đó về sau, mỗi khi tôi đổi sang ngôi trường nào thì chỉ học đúng một năm, rồi nhất định phải chuyển trường!”
“Đúng là kể từ đó tất cả đều bình thường, chuyện gì cũng không xảy ra.”
“Cấp 2 thì còn ổn, nhưng cấp 3 hơi chút phiền toái một chút.”
“Thành tích thi cấp 3 của tôi không tệ, thi đậu vào một ngôi trường cấp 3 rất tốt.”
“Thế nhưng năm lớp 11, trong nhà tôi cưỡng chế đi trường học gây gổ, để cho tôi chuyển tới một ngôi trường cấp 3 bình thường.”
“Năm lớp 12, tôi lại chuyển đến trường cấp 3 rác rưởi xếp hạng chót...”
“Về phần đại học ấy hả...”
[Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] nói đến đây thì cười thảm: “Ha ha, tôi vừa lên đại học năm nhất thì nghỉ học.”
“Từ mười chín tuổi ra xã hội cho đến bây giờ, bất kỳ một công ty nào tôi cũng không dám làm trong thời gian quá dài.”
“Có một lần, tôi tìm được một công việc có tiền lương rất cao. Vì vậy tôi thật sự là không nhịn được, ở lâu mấy tháng.”
“Sau đó phát hiện không có chuyện gì, nên lại mang tâm lý may mắn, ở lâu hơn chút nữa.”
“Tôi đi làm ở đó hai năm mà vẫn không có vấn đề gì. Ngay khi tôi cho rằng sẽ không có chuyện gì nữa thì sang năm thứ ba, đúng là đã xảy ra chuyện!”
“Vợ của tôi suýt chút nữa thì bị xe đâm chết!”
“Ông chủ của công ty kia cũng bởi vì trốn thuế mà bị bắt giữ...”
“Từ đó về sau, tôi dị dọa sợ không dám ôm tâm lý may mắn nữa.”
Trên mặt rất nhiều khán giả xem live trong phòng đều lộ ra vẻ đồng tình. Con mẹ nó vị này thảm quá đi mất thôi...
Thảm thành như vậy, đổi thành bọn họ chỉ sợ là cũng sẽ có suy nghĩ sống chẳng có ý nghĩa gì. Khó trách anh ta tuyệt vọng thành như vậy, muốn nhảy xuống cho xong hết mọi chuyện.
Trên màn hình có bình luận hỏi: “Bệnh hữu, vậy bây giờ không phải anh đã biết phương án giải quyết rồi à? Sao vẫn còn xui xẻo thế?”
[Xúi Quẩy Không Thể Đổ Lỗi Cho Xã Hội] cười thê thảm: “Vấn đề là ở chỗ này.”
“Bắt đầu từ một năm trước, cũng không biết chuyện gì xảy ra mà căn bệnh ấy đột nhiên không ức chế nổi nữa!”
“Rõ ràng tôi mới vừa thay đổi công ty, tật xấu đó lại bắt đầu.”
“Tôi bị dọa đến thay đổi mấy công ty liên tiếp, trong nhà tôi vẫn không ngừng gặp chuyện không may...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận