Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 811 - Lần đầu tiên xem được cuộc họp báo phim kích thích đến vậy (2)

Trong phòng tư vấn. Tống Sở Sở mím môi hí hửng xem tin tức trên mạng.
“Ha ha, ông chủ, anh biết chưa? Tôi thấy có dân mạng xà lơ đề nghị nhà nước cho anh việc làm thêm, để anh làm Ủy viên kiểm tra kỷ luật của ngành giải trí kìa!”
“Anh không cần phải vất vả kiếm sống nữa, mỗi ngày chỉ cần ở yên trong văn phòng tùy tiện chỉ dẫn, cấm sóng nhưng nghệ sĩ, minh tinh tam quan bất chính, phẩm hạnh có vấn đề là được.”
“Mấy ông chủ đầu tư phim cũng không cần phải khổ sở sợ hãi phim không thể chiếu vì diễn viên xảy ra chuyện.”
Từ Huyền cười nhạt: “Tôi không nhàm chán như vậy.”
“Nhưng... nếu chỉ nêu tên những minh tinh có vấn đề thì cũng không phiền phức lắm.”
“Hôm nào đó tìm cơ hội, tôi sẽ viết danh sách ra.”
Đổi thành người khác, có khi còn lo lắng làm thế có quá đắc tội người ta gì đó không. Từ Huyền lại không hề có phiền não này. Chỉ có người khác sợ hắn, hắn có gì phải sợ?
Đúng lúc này, có âm thanh truyền đến từ bên ngoài phòng tư vấn.
Một bác gái gần 50 tuổi, dáng người hơi béo, dẫn theo một nam sinh cấp 3 để tóc ngắn, gầy gò đi vào cửa. Sau khi nam sinh này nhìn thấy Từ Huyền, mặt mày thoáng hiện lên vẻ oán giận...
Bác gái bên cạnh thì cười tươi rói: “Bác sĩ Từ, cậu còn nhớ tôi không?”
Tống Sở Sở cảm thấy hai người này trông khá quen.
Hình như đã từng gặp ở đâu đó.
Đột nhiên cô sực nhớ và chỉ vào nam sinh kia, bật thốt: “A, tôi nhớ ra rồi, cậu... cậu là bé heo Peppa đúng không?”
Nam sinh cao gầy nghe được xưng hô này, sắc mặt lập tức sụp đổ, gật đầu bất đắc dĩ.
Cậu ta chính là “thiếu niên nổi loạn” bị mẹ mình lừa đi xăm hình heo Peppa lên người theo chỉ dẫn của Từ Huyền lúc trước.
Tấm ảnh chụp lại vẻ mặt cậu ta nhìn thấy hình xăm kia sau này cũng trở thành meme kinh điển tương tự như [Người da đen dấu chấm hỏi], [Ông bác nhìn điện thoại trên tàu điện ngầm] hay [Định luật thật thơm]...
Số đông dân mạng không biết cậu ta tên gọi gì, thế là mỗi lẫn nhắc đến cậu ta đều gọi tên thân mật là “Bé heo Peppa ”.
Không chừng mấy năm sau, meme kia cũng sẽ trở thành ký ức của một thế hệ giang cư mận...
Không cần nói, bác gái bên cạnh cậu ta đương nhiên là mẹ bé heo Peppa. Cũng chính là bệnh hữu [Bình An Là Phúc] đã từng kết nối với Từ Huyền.
[Bình An Là Phúc] cười ha hả nói: “Đúng rồi, là tôi đây.”
“Bác sĩ Từ, lần này tôi và con trai tôi cố ý đến đây cảm ơn ngài.”
“Mấy ngày nay nó đã có điểm thi đại học rồi.”
“Nếu vẫn như trước đây, tôi vốn không trông mong nó có thể thi đậu đại học.”
“E rằng tổng điểm mấy môn còn chưa tới 200 điểm.”
“Không ngờ thằng nhóc này thật sự làm tôi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.”
“Tuy không phải trường tốt lắm, nhưng ít nhất cũng có thể tính sơ là sinh viên đại học.”
[Bình An Là Phúc] cười tủm tỉm vỗ vai con mình: “Con trai, còn không mau cảm ơn bác sĩ Từ đi?”
“Nếu không nhờ bác sĩ Từ kéo con từ con đường tà đạo về, bây giờ con đã đánh nhau trên đường và bị người ta đâm chết rồi!”
Con trai bà không khỏi co quắp khóe miệng, bất đắc dĩ nói: “Bác sĩ Từ, tôi thật lòng cảm ơn anh...”
Tống Sở Sở bên cạnh nghe vậy cũng thấy khá xúc động.
Tuy ông chủ này của mình có lúc làm người ta hận đến nghiến răng nghiến lợi. Song, đúng là hắn đã cứu giúp và thay đổi vận mệnh của không ít người.
[Bình An Là Phúc] cười rạng rỡ nói: “Phải rồi, bác sĩ Từ, tôi cần làm phiền ngài một chuyện.”
Từ Huyền gật đầu: “Mời bà nói.”
[Bình An Là Phúc] cười bất đắc dĩ: “Có liên quan đến chuyện thi đại học ấy mà.”
“Lần này, tuy con trai tôi thi được điểm vượt ngoài dự kiến, ngay cả giáo viên trường nó cũng rất ngạc nhiên.”
“Nhưng nền tảng của nó quá kém, dù thành tích tăng lên nhiều, nhưng sau khi tiến bộ cũng chỉ có thể miễn cưỡng đậu đại học.”
“Tôi nghĩ, thằng nhóc thúi này có thiên phú không tệ, nếu để nó học đại trường đại học đó thì hơi lãng phí.”
“Nếu cho nó học lại một năm, có lẽ sẽ thi tốt hơn thì sao?”
“Nên tôi muốn nghe ý kiến của bác sĩ Từ thử...”
Từ Huyền mỉm cười, lắc đầu nói: “Nếu bà muốn nghe ý kiến của tôi. Vậy không cần học lại, cho cậu ta đi học đi.”
[Bình An Là Phúc] nghe Từ Huyền nói vậy bèn lộ vẻ không cam lòng.
“Bác sĩ Từ, ý ngài là, đứa nhỏ này không có tiềm lực gì... Học lại cũng không nâng cao thành tích được?”
Từ Huyền lắc đầu: “Không phải vậy.”
“Nếu học lại một năm, bắt đầu từ ngày mai có thể nâng cao thành hơn 200 điểm.”
“Đến lúc đó, cậu ta có thể đậu đại học khá ổn.”
[Bình An Là Phúc] ngạc nhiên: “Vậy tại sao...”
Từ Huyền mỉm cười: “Lý do khá bình thường, nhanh chóng đi học, sau này kiếm được tương đối nhiều.”
“Có thể trải qua cuộc sống hạnh phúc.”
Mẹ con hai người càng nghe không hiểu nổi. Trình độ kém nhưng ngược lại kiếm được nhiều tiền?
Bạn cần đăng nhập để bình luận