Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1077 - Chuyện gì tốt cũng muốn chiếm hết, sao anh không lên trời luôn đi? (2)

Tính cách kiên trì như thế.
Khó trách hai vợ chồng bệnh hữu này có thể kiếm được tài sản mấy chục triệu.
[Hồng Trần Như Mộng] nghe Từ Huyền nói, ánh mắt cũng có chút hoảng hốt.
Dường như đang nhớ lại những năm tháng lúc bà còn trẻ...
Bà thở dài nói: “Bác sĩ Từ, đây là chuyện tôi hối hận nhất trong cuộc đời của tôi, không có gì sánh bằng.”
“Có nhiều lần, mất đi rồi mới biết được trước đây mình chưa từng quý trọng.”
“Có điều tính cách của tôi chính là như vậy, hết cách rồi.”
Từ Huyền mở miệng nói: “Bệnh hữu, nói về vấn đề của chị đi.”
[Hồng Trần Như Mộng] do dự một chút, mở miệng nói: “Bác sĩ Từ, tôi cảm thấy gần đây tình cảm của tôi với chồng tôi xảy ra một chút vấn đề.”
“Những năm gần đây, hai người chúng tôi ngoài việc buôn bán ra, giao lưu càng ngày càng ít.”
“Tôi muốn hỏi xem anh ấy có còn yêu tôi không...”
Rất nhiều khán giả xem live vừa nghe là hiểu liền. Bọn họ đều thở dài ở trong lòng. Quả nhiên...
Thứ gọi là tình yêu ấy đều có thời hạn sử dụng cả.
Cho dù là năm đó oanh oanh liệt liệt xông tới như thế nào.
Hai vợ chồng đã đồng cam cộng khổ với nhau nhiều năm như vậy, nhưng vẫn không thể giữ vững tình cảm của mình được.
Sau khi Từ Huyền nghe thấy câu hỏi của [Hồng Trần Như Mộng] xong thì ánh mắt đúng là có chút kỳ lạ...
Từ Huyền thở dài nói: “Phần lớn câu chuyện trong cuộc đời đều không thể viên mãn như câu chuyện cổ tích.”
Hắn vừa nói như thế, vô số khán giả xem live trong phòng tức khắc hiểu ra ngay.
Rõ ràng chồng của bệnh hữu này đúng là không yêu bà ấy.
Thậm chí còn có khả năng là đã sớm ngoại tình, nuôi bé ba bé tư gì đó ở bên ngoài rồi.
Sắc mặt [Hồng Trần Như Mộng] nhất thời buồn bã.
Bà lẩm bẩm nói: “Thì ra lời anh ấy nói sẽ yêu tôi suốt cả cuộc đời, đều là giả ư...”
“Năm đó khó khăn như thế mà vẫn cùng nhau trải qua được.”
“Tôi còn tưởng rằng, trải qua nhiều lần giúp đỡ nhau trong lúc hoạn nạn suốt những năm qua, đủ để chúng tôi nâng đỡ nhau đi đến hết cuộc đời chứ...”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Vị bệnh hữu này, thật ra thì cho tới bây giờ chồng chị chưa bao giờ yêu chị.”
[Hồng Trần Như Mộng] sửng sốt: “Gì cơ?”
Từ Huyền lắc đầu nói: “Năm đó chồng chị đơn thuần là thấy hoàn cảnh gia đình của chị tốt.”
“Cho nên mới điên cuồng theo đuổi chị.”
“Muốn mượn gia đình của chị để giúp anh ta đỡ đi ba mươi năm phấn đấu.”
“Chị có còn nhớ rõ năm đó chị có mâu thuẫn với gia đình, chồng chị một mực khuyên bảo chị không nên làm thế.”
Sắc mặt [Hồng Trần Như Mộng] cứng đờ: “Tôi có nhớ.”
“Tôi còn tưởng rằng, anh ta nói thế là để tôi có thể khôi phục quan hệ với người trong nhà cơ.”
“Có điều năm đó ngay lúc tôi đang bực bội.”
“Hơn nữa tính tình của tôi khá bướng bỉnh.”
“Cho nên không nghe lời anh ta nói.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Vậy là đúng rồi đó.”
“Năm đó chồng chị cũng rất chi là nghẹn khuất.”
“Rõ ràng cưới được tiểu thư nhà giàu, nhưng lại có mâu thuẫn với nhau, hoàn toàn không mượn thế được.”
“Kết quả là vẫn phải cùng nhau bắt đầu phấn đấu từ tầng dưới chót với chị.”
“Ngay từ đầu anh ta còn ôm ảo tưởng.”
“Cho rằng qua mấy năm sau chị sẽ cúi đầu nhượng bộ với cha mẹ trước.”
“Không ngờ tính tình của chị lại bướng bỉnh đến mức ấy.”
“Thế mà không cho anh ta hưởng được tí phúc nào cả.”
“Sau đó khi anh ta đang chuẩn bị từ bỏ và ly hôn với chị thì không ngờ trùng hợp là việc làm ăn của anh chị có khởi sắc...”
“Lại còn làm càng ngày càng tốt nữa.”
“Anh ta cũng hiểu chị, biết là lấy tính tình của chị, nếu như nói ly hôn với chị ngay lúc nào.”
“Chỉ sợ chị sẽ ngọc nát đá tan, thà làm việc buôn bán đổ bể cũng không để anh ta lấy được chút chỗ tốt nào.”
“Vì vậy anh ta mới cứng rắn nghẹn cho tới bây giờ...”
“Mấy năm nay anh ta cũng đã chuẩn bị kỹ càng, cho dù chị có ngọc nát đá tan cũng vẫn còn tay sau.”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều không nói gì. Chồng của bệnh hữu này đúng là kẻ hung ác mà...
Hai người đều nhịn rất giỏi nữa.
Lại còn vừa nhịn một cái là mấy chục năm...
Thật sự không phải người bình thường có thể làm được...
[Hồng Trần Như Mộng] sửng sốt hồi lâu, vẻ mặt đều có chút hoảng hốt. Rất nhiều khán giả xem live thấy thế đều bày tỏ lòng đồng tình sâu sắc.
Xem dáng vẻ này của bệnh hữu này, phỏng chừng là gặp đả kích quá lớn, có khi tan nát cả đạo tâm rồi cũng nên...
Từ Huyền thản nhiên nói: “Thật ra thì năm đó cha chị đã sớm nhìn ra tính cách của anh ta thế nào rồi.”
“Có điều ông ấy giảng đạo lý như thế nào chị cũng không nghe.”
“Vì vậy ông ấy dứt khoát dùng biện pháp nàyđể ép chồng chị từ bỏ.”
“Chỉ là không ngờ sau này hai anh chị lại tự kinh doanh.”
[Hồng Trần Như Mộng] cười thảm.
“Bác sĩ Từ, tôi hiểu rồi...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận