Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 175 - 2000 tệ đuổi quỷ? Đắt quá vẫn là thôi đi (1)

“Không rẻ hơn được thì thôi quên đi.”
Lý Vũ Hân không có tức giận, trên mặt vẫn là biểu cảm khách khí mang theo sự xa cách.
“Sở Sở, chúng ta đi thôi.”
“Ơ kìa, đừng chứ!”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] nhất thời nóng nảy.
“Cũng chỉ có 2000 tệ thôi mà!”
“Chừng đó đối với cậu không phải là quá nhiều có đúng không.”
“Tùy tiện một bộ đồ hay là túi xách trên người của cậu đều không chỉ mỗi 2000 tệ!”
“Mạng của cậu chẳng lẽ còn không quan trọng bằng một bộ quần áo ư?”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] cố gắng khuyên bảo.
Nhưng mà cô càng nói như vậy, trong lòng Lý Vũ Hân lại càng hoài nghi có vấn đề. Lý Vũ Hân mang trên mặt nụ cười mỉm thản nhiên: “Tiền, đương nhiên là tôi có.”
“2000 tệ cũng không nhiều lắm, chỉ là tiền lẻ thôi.”
“Chẳng qua là, tôi không muốn lãng phí tiền vào vấn đề này.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] trừng to mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: “Lý Vũ Hân trên người của cậu có quỷ đó! Cậu không thấy sợ sao?”
Lý Vũ Hân mỉm cười: “Quỷ có gì phải sợ.”
“Nếu như tôi sợ quỷ thì đã không chơi bút tiên rồi.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] nhất thời không biết nói gì.
Logic này rất đúng, rất mạnh mẽ...
Cô bất đắc dĩ nói: “Quên đi, bác sĩ Từ, tôi trả tiền giúp cậu ấy thì có được không?”
“Học chung trong cùng một trường, coi như là tôi làm việc thiện vậy.”
Dây chuyền Ultraman trên người [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] chỉ có tác dụng đối với quỷ hồn có ác ý với cô. Đối với quỷ bám ở trên thân người khác thì không thể làm gì được.
Nếu không phải cái thứ này đã nhỏ máu nhận chủ rồi, cô đều muốn đưa cho Lý Vũ Hân dùng một chút.
Từ Huyền thản nhiên lắc đầu: “Xin lỗi, không được.”
Lý Vũ Hân càng cảm thấy buồn cười.
Nào có đạo lý mua đồ mà không cho phép để cho người khác trả tiền giùm cho chứ. Khả năng duy nhất, chính là hai người bọn họ đang diễn trò với nhau.
Lúc này, Từ Huyền lại mở miệng nói: “Chẳng qua nếu như cô muốn thì chỗ tôi có thuốc làm tinh thần ổn định.”
“Thuốc này có giá một vạn tệ một tờ, có thể mua một tờ.”
“Đặc biệt nhằm vào loại phiền toái như thế này, có tác dụng ngay lập tức.”
“Về phần sau khi cô mua là cho mình dùng hay là đưa cho người khác, tôi mặc kệ.”
Sở Sở nghe xong lời này, nhất thời nhíu mày lại.
Nói thật ấy, 2000 tệ cô còn có thể nể tình cảm hữu nghị bạn học, giúp Lý Vũ Hân thanh toán. Thế nhưng một vạn tệ cũng không phải một số tiền nhỏ.
Cô lại không phải là phú nhị đại gì hết.
Bây giờ cô làm streamer đúng là có lời được ít tiền, nhưng đó là do cô khổ cực kiếm ra, sau này có nổi tiếng được hay không còn chưa biết đâu. Để tùy tiện tiêu tốn một vạn tệ cho một người bạn học thì vẫn có chút luyến tiếc.
Cô chỉ có lòng tốt hỗ trợ, chứ không phải là thánh mẫu. Quan trọng nhất là...
Rõ ràng 2000 tệ là có thể giải quyết được vấn đề, chủ nhân vấn đề lại cố tình không chịu phối hợp. Việc này cũng làm người ta thấy rất phiền!
Coi như mình giúp Lý Vũ Hân mua thuốc, giúp cậu ấy chữa trị, từ đầu tới đuôi đối phương cái gì cũng không biết, còn chưa chắc là cô ấy sẽ nhận ân tình của cô nữa.
Đổi thành ai khác, sợ rằng đều sẽ không vui.
Trong phòng live, đông đảo bạn xem live cũng nhìn thấy một màn như vậy, đều là im lặng cực kỳ.
“Vãi thật, cảm giác cô nàng này là đang cứng rắn tìm đường chết cho mình đây mà!”
“Tôi coi mà phải vội muốn chết luôn! Sao lại có đứa con gái nào bướng bỉnh như vậy cơ chứ!”
“Bác sĩ Từ, không phải anh có cách có thể cho người ta thấy quỷ à? Cho cô ta nhìn một cái. Tôi muốn nhìn xem cô ta bị đánh mặt, hối hận khóc ròng ròng quỳ xuống cầu anh như thế nào.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] cũng nhìn thấy màn bình luận ấy.
Đôi mắt cô sáng lên: “Bác sĩ Từ, nếu như tôi trả phí cố vấn cho anh thì có thể giống như lần trước, mở thiên nhãn ra cho hai người chúng tôi được không?”
“Cho Lý Vũ Hân tận mắt nhìn thấy, biết được tính nghiêm trọng của sự việc.”
Từ Huyền mỉm cười: “Việc này thì được.”
“Có điều tôi phải nhắc nhở cô, có khi ý tốt của cô sẽ uổng phí.”
“Cho dù vị bạn học này của cô tận mắt nhìn thấy, hôm nay cô ấy vẫn sẽ không tìm tôi hỏi ý kiến.”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] theo bản năng nói: “Điều đó không có khả năng!”
Mà sau khi lời nói ra khỏi miệng rồi thì cô mới đột nhiên tỉnh ngộ lại.
Nếu lời này là Từ Huyền nói thì cho dù không có khả năng đến đâu cũng có thể sẽ xảy ra.
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] nhất thời có chút không giải thích được. Cô không khỏi nhìn sang Lý Vũ Hân, ánh mắt mang theo sự nghi hoặc.
Người bạn học này của cô thực sự to gan lớn mật đến mức ấy ư? Đều thấy mình bị quỷ phụ thân, vẫn còn hồn nhiên không sợ?
Lý Vũ Hân mỉm cười: “Được thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận