Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 130 - Chết rồi vẫn còn hận anh (2)

Trên mặt Từ Huyền cũng mang theo mỉm cười: "Cái này dễ làm thôi."
"Sau khi anh trở về, lần nữa di dời tro cốt của mẹ anh là được."
"Sau đó đốt ít giấy."
"Rảnh rỗi thì đi thăm mấy chuyến."
"Mẹ ruột và ba dượng đều là người thân của anh, thái độ của anh tốt một chút, thì sẽ tha thứ cho anh thôi."
[Nhân Sinh Như Mộng] liên tục đồng ý.
Ông nói lời cảm ơn: "Cảm ơn bác sĩ Từ, cảm ơn bác sĩ Từ."
"Nếu không phải cậu nói cho tôi, thì không biết mẹ tôi sẽ phải giận tôi đến lúc nào."
"Tôi đi chuẩn bị đôi chút, qua mấy ngày nữa sẽ đi làm."
Rất nhiều khán giả xem live nghe xong, lại phát màn đạn trêu chọc ông.
"Còn đợi đến ngày mai? Chuyện này mà cũng dám trì hoãn?"
"Còn trì hoãn thì ba dượng sẽ xuất chiêu thôi!"
[Nhân Sinh Như Mộng] cười khổ, ánh mắt hơi phức tạp.
"Tôi cũng không muốn trì hoãn."
"Chỉ là... tôi muốn đêm nay, đợi mẹ tôi lần nữa báo mộng cho tôi, nhìn bà ấy thêm cái cuối cùng."
"Trong lòng tôi... còn rất nhớ bà ấy..."
"Dù sao thì sau này, muốn nhìn cũng không nhìn thấy được nữa."
Đám khán giả xem live lập tức cảm thấy trong lòng chua xót.
Có người tình cảm tương đối nhạy cảm phát ra tiếng nức nở nhẹ với màn hình điện thoại. Lúc này, Từ Huyền mở miệng nói: "Tôi khuyên anh tốt nhất đừng làm vậy."
[Nhân Sinh Như Mộng] ngây ra: "Bác sĩ Từ, là sao?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Chuyện như báo mộng cũng cần phí cái giá rất lớn."
"Đặc biệt là vừa qua đời không lâu... khụ khụ."
"Nếu như không phải trong lòng mẹ anh quá ấm ức, cũng sẽ không phí sức lớn như vậy để báo mộng cho anh đâu."
Sau khi Từ Huyền nói vài câu, [Nhân Sinh Như Mộng] đã hiểu ngay.
E rằng mẹ ông đã phải tiêu tốn để báo mộng cho ông. Hơn nữa còn tốn không ít!
Ông hận không thể cho mình một bạt tay.
“Được được, vậy tôi đi làm ngay bây giờ luôn. Dời tro cốt của hai người họ ở cùng nhau.”
“Tôi định dùng toàn bộ tiền công tháng này mua tiền vàng mã đốt cho mẹ và ba dượng của tôi!”
“Coi như để đứa con trai bất hiếu này bù đắp cho họ thật tốt.”
Nhóm khán giả xem live nghe ông nói vậy thì bắt đầu trêu chọc.
“Khá lắm, đợt này mẹ và ba dượng phất lên nhanh chóng rồi!”
“Nghiêm cấm việc làm gia tăng tình trạng lạm phát ở âm phủ!”
“Ông làm như vậy sẽ khiến bọn tôi rơi vào thế bị động đó! Lỡ như tổ tông nhà tôi nhìn thấy những người mới tới mà đã phất lên thế này rồi về báo mộng với tôi, bảo muốn thêm giấy tiền thì biết làm sao?”
[Nhân Sinh Như Mộng] nhìn thấy những lời trêu chọc của nhóm bạn xem live này cũng không nhịn được bật cười.
“Vậy tôi cũng mặc kệ thôi chứ sao.”
“Chính các bạn tự xem và giải quyết đi nhé.”
“Một câu nói cuối cùng, bác sĩ Từ, rất cảm ơn cậu!”
[Nhân Sinh Như Mộng] nói xong thì thưởng một tên lửa siêu cấp trả phí tư vấn cho Từ Huyền. Sau đó thì vội vàng ngắt kết nối.
Nhóm khán giả trong phòng live cũng vô cùng cảm khái.
“Tôi cảm thấy có lẽ người đau lòng nhất vẫn là ba dượng của ổng.”
“Đúng á, nếu tôi là ba dượng của [Nhân Sinh Như Mộng], đoán chừng cũng sẽ buồn lắm đó. Con trai mình đích thân nuôi nấng hơn bốn mươi năm, kết quả sau khi chết lại phát hiện con trai chả hề xem mình như ba ruột.”
“Loại chuyện này khó nói lắm. Dù sao ổng cũng đã chăm sóc ba dượng mình đến tận lúc người lâm chung, vậy đã không tệ rồi.”
Từ Huyền thấy nhóm khán giả xem live thảo luận mấy câu nhưng không xen vào.
Cái này gọi là quan thanh liêm khó quản việc nhà.
Mỗi người sẽ có cách nhìn khác nhau đối với những loại chuyện như vầy, hắn cũng không cần áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác. Đợi đến khi số người thảo luận vơi dần, Từ Huyền mới lên tiếng: “Được rồi, bây giờ chúng ta kết nối vị bệnh nhân tiếp theo.”
“ID là [Tiểu Cương Cố Lên Nhoa].”
Sau khi Từ Huyền đọc ID này lên, khóe miệng hắn đột nhiên lộ ra ý cười kỳ quái. Kế đó rất nhanh đã hồi phục lại bình thường.
Tuy rằng biểu cảm của Từ Huyền thay đổi trong thoáng chốc, nhưng cũng bị rất nhiều khán giả xem live thấy được. Không ít bạn xem live nói thầm trong lòng.
Tại sao bác sĩ Từ lại lộ ra biểu cảm như vậy nhở.
Không biết có phải vị bệnh nhân tiếp theo này có chỗ nào không đúng hay không. Lập tức có khán giả xem live phát màn đạn hỏi thăm.
Từ Huyền chỉ lắc đầu không nói gì, sau đó hắn mỉm cười nói: “Trước hết cứ tiếp tục livestream đã.”
Sau khi [Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] xuất hiện, những khán giả xem live này đều nghi ngờ.
Người xuất hiện trên màn hình là thanh niên phổ thông mặc âu phục giá rẻ, để tóc húi cua. Thoạt nhìn vẻ bề ngoài cũng khá xấu xí.
Hoàn toàn không có chút bắt mắt nào.
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] vừa xuất hiện đã mặt ủ mày chau. Dáng vẻ hết sức đau khổ.
“Xin chào bác sĩ Từ.”
Từ Huyền mỉm cười: “Xin chào, vị bệnh nhân này.”
“Anh có vấn đề gì đều có thể nói với tôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận