Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 510 - Độc chết cháu của tôi mà còn bắt tôi phải xin lỗi hả?

Cha đứa nhỏ đi được một nửa thì mới nhớ ra mình còn chưa trả phí cố vấn, thế là vội vàng quay trở lại.
Anh lấy điện thoại di động ra chuyển cho Từ Huyền hai nghìn tệ phí cố vấn.
Đồng thời anh còn nói với vẻ mặt khổ sở: “Bác sĩ Từ, cảm ơn anh đã cho tôi biết chân tướng.”
Từ Huyền thản nhiên gật đầu: “Không cần khách khí.”
“Thuận tiện nói một chút.”
“Sau khi trở về anh tốt nhất là nên chú ý đến tình trạng tinh thần của vợ anh.”
“Cẩn thận cô ấy sẽ làm ra cử động không lí trí nào đó, gây thương tổn tới mình...”
Cha đứa bé nhất thời chấn động, nhìn thoáng qua người vợ đang có sắc mặt hoảng hốt ở bên ngoài.
Sau đó anh quay lại, gật đầu với ánh mắt đầy phức tạp: “Cảm ơn bác sĩ Từ đã nhắc nhở, tôi sẽ chú ý.”
“Đúng rồi bác sĩ Từ, chỗ anh có loại thuốc nào giúp ổn định tinh thần lại không? Tôi muốn mua cho vợ của tôi một tờ.”
Từ Huyền gật đầu, ra hiệu cho Tống Sở Sở đi xử lý.
Lấy bản lĩnh bây giờ của đồ tôn này, ngoại trừ bùa Nước Sạch đơn giản nhất ra, chế tạo nên các loại bùa khác đều không có vấn đề gì cả.
Sau khi một nhà ba người kia rời khỏi.
Tống Sở Sở cười hì hì hỏi: “Ông chủ, sau này bà của đứa nhỏ ấy sẽ như thế nào?”
“Chắc bà ta cũng khoảng hơn sáu mươi tuổi rồi, không biết có thể ngồi tù hay không nữa.”
Từ Huyền nói: “Đúng là có thật.”
“Ban đầu nếu như chỉ là ăn cắp thôi thì còn được, thế nhưng bà ta còn có hiềm nghi tội ngộ sát nữa.”
“Cuối cùng sẽ bị phán ở tù có thời hạn hai năm.”
Tống Sở Sở cười hề hề.
Vừa nãy cô ngồi bên cạnh nghe đã có chút không thích đối với loại bà già như vậy rồi. Bây giờ nghe thấy kết cục này, cô có cảm giác như đầu óc thoáng đãng vậy ấy.
Cô cảm khái nói: “Có điều tôi thấy việc cháu trai ruột chết rồi hình như không có ảnh hưởng gì lớn đến bà già đó thì phải...”
“Ngược lại là cha mẹ của đứa nhỏ, càng khó chịu hơn một ít.”
“Có phải là báo ứng tìm nhầm người rồi không...”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Chuyện này cô sai rồi.”
“Sau khi cặp vợ chồng kia trở về, bởi vì chuyện này nên đương nhiên trong lòng sẽ có mâu thuẫn với bà ta.”
“Chờ hai năm sau bà kia ra tù, phí phụng dưỡng vẫn được đưa như bình thường.”
“Thế nhưng tình cảm cũng sẽ nhạt đi không ít.”
“Qua mấy năm sau bọn họ lại sinh thêm một đứa bé nữa, càng không dám để cho bà nội như bà ta tiếp xúc.”
“Rất sợ đứa nhỏ lại bị người bà nội như bà ta dạy hư.”
“Sau khi già rồi bà già ấy sẽ tương đối cô độc.”
Tống Sở Sở chép môi thưởng thức một chút, cuối cùng cũng cảm thấy hài lòng mãn nguyện. Cô chuyển sang chủ đề khác, cười hì hì nói: “Đúng rồi, ông chủ.”
“Quyển [ Hắc Thủy quyết ] mà anh cho tôi ấy, tôi đã luyện được rồi.”
“Có điều tôi cứ cảm thấy công pháp này hình như có điểm gì đó là lạ.”
“Để tôi biểu diễn cho anh xem ~”
Cô nói rồi điên cuồng vận chuyển linh khí trong cơ thể, đồng thời vươn một tay ra, bàn tay hướng về phía trước.
Không lâu sau, một đoàn chất lỏng màu xanh lục xuất hiện ở trong lòng bàn tay của Tống Sở Sở.
Đoàn chất lỏng đó vô cùng đậm đặc, không ngừng cuộn trào ở trong tay của Tống Sở Sở, lại còn nổi bong bóng nữa. Với lại màu sắc của nó không hiểu sao lại tạo cho người ta một cảm giác “nguy hiểm nguy hiểm nguy hiểm”.
Mà ngay cả Tử Nam và Chu Yếm ở bên cạnh, ánh mắt đều không nhịn được tập trung vào đoàn chất lỏng ấy, đồng thời vô thức nuốt ngụm nước miếng, dưới chân lui về phía sau nửa bước.
Tống Sở Sở mang vẻ hồ nghi trên mặt: “Ông chủ, không phải công pháp của anh là sách lậu đấy chứ?”
“Tại sao tôi cảm thấy thứ tôi luyện được ra dựa theo cuốn sách cứ là lạ, giống như là thuốc độc của mụ phù thủy trong phim hoạt hình ấy...”
Từ Huyền thản nhiên nói:
“Không phải công pháp này không thích hợp, là cô không thích hợp mới đúng.”
“Cô nhìn cho kỹ coi đây là màu gì?”
Tống Sở Sở trả lời với vẻ mặt vô tội: “Cái này còn phải nhìn à, đương nhiên là màu xanh biếc rồi?”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Vậy cô đoán xem tại sao tên của công pháp này lại là [Hắc Thủy quyết] thế?”
Tống Sở Sở nhất thời ngẩn ngơ.
Tống Sở Sở nhíu mày nghi ngờ nói: “Từ đã, rõ ràng tôi đã luyện theo trên đó rồi mà.”
“Tại sao lại luyện ra vấn đề chứ...”
Bây giờ cô cũng cảm thấy có điểm nào đó không đúng rồi.
Ngay từ lúc ban đầu luyện “bùa Nước Sạch” thì đã xuất hiện vấn đề rồi. Tuy luyện các loại bùa khác cũng gập ghềnh đấy.
Thế nhưng luyện nhiều một chút sau đó, cũng có thể học được.
Duy chỉ có “bùa Nước Sạch” là cho dù cô có cố gắng thế nào, chính là học không được.
Nhưng cô càng liều mạng nỗ lực luyện tập thì hiệu quả làm ra lại càng đáng sợ... Bây giờ tu luyện [ Hắc Thủy quyết ] thì càng thái quá hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận