Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 482 - Sư phụ, ngài nhìn bác sĩ Từ người ta rồi xem lại mình đi (2)

Rất sợ hắn sẽ đổi ý.
Mắt mọi người ở đây đều nhìn thẳng.
Vị Từ đạo hữu này quả thực là tán tài đồng tử (phá gia chi tử) mà!
Cái thứ đó mà cũng thu nữa hả?
Lúc này lại có một đại hán cao hai mét cướp lời nói: “Từ đạo hữu tôi có một mỏ tinh đồng, có thể đổi nửa ký lúa Thất Tuệ không thế?”
Từ Huyền lắc đầu: “Chỉ có thể đổi một phần tư ký.”
Làm đại hán tức khắc đồng ý: “Được được, một phần tư cũng được.”
Rất nhiều đạo hữu khác cũng đều cầm ra bảo vật của mình và trao đổi với Từ Huyền.
Khiến cho bọn họ hưng phấn là, Từ Huyền thực sự giống như là làm từ thiện vậy.
Dù là rất nhiều thứ không đáng giá tiền thì cũng đều đồng ý lấy.
Đổi nữa đổi mãi, rất nhiều người đều phát hiện ra điều không đúng.
Số lượng trữ hàng của vị Từ đạo hữu này phải kêu là kinh khủng!
Mặc kệ đổi bao nhiêu cũng vẫn có thể tiếp tục lấy ra, giống như một cái động không đáy...
[Cầu Tiên Vấn Đạo] đụng đụng Cát Chân, than thở nói: “Sư phụ, ngài xem bác sĩ Từ người ta rồi lại nhìn lại mình đi...”
“Đều là mạch thuật số cả, mà sao chênh lệch lại lớn như vậy chứ?”
Sắc mặt Cát Chân nhất thời tối sầm xuống, ông lạnh lùng hừ: “Vậy con đi tìm hắn làm sư phụ con đi, xem Từ đạo hữu có muốn con hay không?”
Cát Chân nhất thời cảm thấy sảng khoái tinh thần.
[Cầu Tiên Vấn Đạo] nhất thời cứng lại, không nói nên lời.
Lúc này, đến phiên một hòa thượng đầu trọc mặc đồ tăng mở miệng.
“Từ đạo hữu, tại hạ cũng có một dị vật thượng cổ do tổ tiên truyền xuống, muốn đổi nửa ký lúa Thất Tuệ với đạo hữu.”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Không đổi.”
Hòa thượng kia sửng sốt, bèn nói: “Vậy đổi một phần tư, một phần tư ký cũng được.”
Từ Huyền như trước lắc đầu: “Không đổi.”
Hòa thượng nhất thời nổi giận: “Bọn họ đều có thể đổi, bằng gì mà tôi không thể chứ?”
“Tôi còn chưa nói là cái gì mà anh đã bảo không đổi luôn rồi.”
“Có phải anh khinh thường hòa thượng không thế?”
Từ Huyền nói đầy thâm ý: “Nếu như anh là hòa thượng thật thì chắc chắn tôi sẽ đổi với anh.”
“Anh mở miệng ngay cả một phật hiệu cũng không nói, tôi thấy anh không giống như là hòa thượng.”
Ánh mắt của mọi người nhất thời tụ tập đến trên mặt hòa thượng này.
Hòa thượng đầu trọc nhất thời biến sắc, nói:
“Đồ thần kinh, tôi có phải hòa thượng hay không thì liên quan gì tới anh chứ?”
Nói xong, anh ta thở phì phò ngậm miệng không nói gì nữa.
Đợi đến khi Từ Huyền trao đổi xong.
Trên cơ bản đã là hơn phân nửa đạo hữu ở đây đều trao đổi bảo vật.
Không có cách, sức hút của thứ thượng cổ linh thực này chính là mạnh mẽ như vậy đấy.
Huống hồ cái đồ chơi này vẫn là Từ Huyền lũng đoạn, chỉ có một nhà duy nhất, không còn chi nhánh.
Những người không trao đổi khác không phải là chướng mắt những thứ linh thực này.
Mà là bọn họ không có đồ mà Từ Huyền muốn...
Chu Yếm cũng vẫn đi theo bên cạnh Từ Huyền.
Con khỉ này ngồi ở dưới đài, trơ mắt nhìn Từ Huyền đổi quả Xích Linh đi.
Biểu tình cảm mặt vô cùng u buồn.
Sau khi Từ Huyền đi xuống đài, một vị tu sĩ mặc đạo bào lập tức đi lên.
Anh ta lấy ra một chồng bùa, có chút bất đắc dĩ mở miệng nói: “Một trăm lá bùa, trao đổi nửa ký lúa Thất Tuệ vừa nãy của Từ đạo hữu.”
“Có đạo hữu nào nguyện ý đổi không?”
Vừa nãy anh ta cũng hỏi thăm Từ Huyền rồi, đáng tiếc Từ Huyền không có muốn đống bùa chú đó của anh ta.
Những người khác cũng không có đáp ứng.
Tu sĩ này chỉ có thể bất đắc dĩ trao đổi vật phẩm khác.
Sau đó lại có mấy người lên đài trao đổi.
Hội giao lưu coi như là kết thúc.
Người mới Từ Huyền xem như là nở mặt nở mày ở trong hội tu sĩ trong nước.
Một đám đạo hữu đều chủ động trao đổi WeChat với Từ Huyền.
“Từ đạo hữu, anh còn có quả Xích Linh và lúa Thất Tuệ không thế?”
“Đúng vậy, sau này nếu tôi còn có thứ tốt, tôi có thể đến đổi với anh không?”
Từ Huyền cũng công khai địa chỉ trên núi Tiểu Cô.
Hắn mỉm cười mở miệng: “Các vị đạo hữu, sau này có vật tốt gì thì có thể tới tìm tôi bất cứ lúc nào.”
Cát Chân ở bên cạnh muốn nói lại thôi.
Đợi đến lúc không còn ai nữa ông mới lắc đầu thở dài nói: “Từ đạo hữu, cậu không nên để lộ lai lịch của mình ra như vậy.”
“Lần này cậu để lộ ra nhiều đồ tốt như thế, dù sao cây to đón gió đấy...”
“Cho dù đồng đạo ở đây đều là người chính phái, cũng khó tránh khỏi sẽ có tà tu có ý xấu trong lòng biết được tin tức.”
“Sau này khó tránh khỏi sẽ có phiền phức tới cửa...”
Từ Huyền mỉm cười, cũng không phản bác.
Trước khi mọi người rời đi, vị Quỷ Thảo Bà và thiếu nữ ở Miêu Cương cũng đi tới chào tạm biệt Từ Huyền.
Quỷ Thảo Bà cười ha ha nói: “Từ đạo hữu, lúc rảnh rỗi cậu có thể tới Miêu Cương chúng tôi làm khách.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận