Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 403 - Chàng trai cậu làm bảo vệ lúc hơn hai mươi tuổi, bớt được tận bốn mươi năm đi đường vòng! (1)

Trải qua nhiều lần như vậy, anh đã có chút kinh nghiệm rồi. Kiếm được càng nhiều tiền thì đối với anh lại càng nguy hiểm.
Từ Huyền phun ra một chữ sổ: “Một trăm năm mươi vạn.”
[Bình Thường Là Chân Lý] nhất thời càng hoảng sợ, tóc gáy toàn thân đều dựng đứng cả lên.
Giọng điệu anh khi nói đều mang theo một tia khóc nức nở: “Bác sĩ Từ, anh đừng làm tôi sợ, sao tôi lại kiếm được nhiều tiền như vậy chứ?”
“Tôi đều đã chạy tới làm bảo vệ rồi, như vậy còn chưa được nữa à?”
Từ Huyền lắc đầu: “Vấn đề không phải ở công việc làm bảo an của anh, mà là công việc kiêm chức của kiêm chức.”
[Bình Thường Là Chân Lý] chần chờ một chút: “Bác sĩ Từ ý anh là... nhặt ve chai ư?”
Từ Huyền gật đầu: “Đúng, chính là cái này.”
“Ngày hôm qua anh nhặt được một chiếc vali cũ khóa lại trong thùng rác ở tòa nhà các anh có đúng không?”
[Bình Thường Là Chân Lý] biến sắc, gật đầu nói: “Đúng là có nhặt được một cái.”
“Tôi vốn định đem đến trạm thu mua phế liệu để bán đi, ngày hôm qua muộn quá rồi nên ở nhà, không đi ra ngoài.”
Từ Huyền nói: “Anh không ngại thì bây giờ đi lấy chiếc vali đó rồi mở ra, nhìn xem bên trong có cái gì.”
“Mật mã là 2340.”
[Bình Thường Là Chân Lý] vội vã đi sang căn phòng cách vách, mở chiếc vali mà Từ Huyền nói đến. Anh mở ra xem, nhất thời cau mày, đưa tay bịt mũi của mình.
Một mùi kỳ quái xộc thẳng vào mũi. Rất chi là chua...
Khi anh tập trung nhìn vào lần nữa thì không khỏi ngạc nhiên.
Tất cả mọi thứ bên trong đều là nội y quần lót bít tất của nữ. Các loại kiểu dáng, các loại màu sắc.
Hơn nữa rất nhiều cái đều có kiểu dáng tương đối lộ liễu.
Xử nam già như [Bình Thường Là Chân Lý] nhìn mà đều có chút mặt đỏ tim đập.
[Bình Thường Là Chân Lý] có chút kỳ quái hỏi: “Bác sĩ Từ, những thứ này... không đáng nhiều tiền mà…”
Vừa nãy anh còn tưởng rằng, bên trong chiếc vali này là mấy thứ đáng tiền như là tiền mặt hoặc là đồ cổ các loại cơ. Không nghĩ tới... chỉ là thế này?
Mấy thứ này, thế nào đều không đáng 2 triệu đi...
Từ Huyền mỉm cười: “Mấy thứ này, đúng là không đáng bao nhiêu tiền.”
“Đây là của một hộ gia đình trong tòa nhà của các anh.”
“Nội tâm nam chủ nhân của nhà đó có chút đam mê đặc biệt, chính là là thích thu thập nội y nguyên vị của mỹ nữ.”
“Những thứ ở trong vali này, đều là mấy năm gần anh ta phải mất công sức rất lớn mới vất vả mới thu thập được.”
“Hơn nữa sau khi thu thập xong thì đều không giặt lại.”
“Vợ của anh ta phát hiện ra việc này, cho nên trong cơn tức giận, thừa dịp lúc anh ta không có ở nhà đã ném đi hết.”
“Sau đó nữa thì bị anh nhặt được.”
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live đều giật mình.
“Thế mà thật sự có loại biến thái đó ấy!”
“Ban nãy hình như tôi thấy vị bệnh hữu này bịt mũi, tò mò không biết có mùi gì ta…”
“Lầu trên cậu không thích hợp...”
[Bình Thường Là Chân Lý] ngạc nhiên: “Một vali nội y này mà có giá trị một trăm năm mươi vạn lận á?”
Từ Huyền ung dung nói: “Mấy thứ này, đương nhiên là không đến mức đấy.”
“Thế nhưng đây chính là tâm huyết nhiều năm qua của người kia.”
“Sau khi anh ta về nhà, phát hiện đồ vật của mình bị vợ ném mất liền đi tìm kiếm giống như phát điên, lục lại đủ loại video theo dõi.”
“Sau đó anh ta phát hiện bị anh nhặt về, nên đi đòi lại từ anh.”
“Khi ấy, anh cũng sớm đã mang mấy thứ này đi bán cho trạm thu mua phế liệu rồi, cũng bị kéo đi cùng với những thứ rác rưởi khác. Căn bản là không tìm về được.”
“Vì vậy trong cơn tức giận, anh ta cũng đâm anh luôn.”
“Lúc này đây, anh bị đâm hỏng một bên thận.”
“Vì lấy được chữ ký của anh vào đơn đồng ý hòa giải, anh ta đồng thời còn chữa bệnh cho anh, bán phòng ở đi, bồi thường một triệu cho anh.”
Khóe miệng [Bình Thường Là Chân Lý] đều có chút co giật.
Hay lắm!
Dám hỏi một triệu này là đến như thế nào?
Đông đảo khán giả xem live trong phòng live cũng cảm thấy có chút sa mạc lời. Cốt truyện này sao nghe thế nào cũng có chút nhức cả trứng thế...
“Cái từ “cũng” kia thật sự chọc cười tôi luôn.”
“Cậu trai trẻ tuổi bỏ nghề lương cao, đi nhặt ve chai ở chung cư, mấy tháng kiếm được một triệu!”
“Tôi đi làm ở bộ UC khiếp sợ* đây, lầu trên ngày mai đến chỗ tui đưa tin đi! Trả lương cao cho anh luôn!”
*Nguyên văn UC
震惊部

– UC Browser hiện thuộc sở hữu của Alibaba (Trung Quốc), đây là một trong những trình duyệt trên di động có lượng người sử dụng khá đông đảo. Ứng dụng này đã từng có thời điểm vượt mặt Google Chrome tại một số thị trường như Ấn Độ, Việt Nam… Mỗi lần mở UC mọi người sẽ thấy những tựa đề gây sốc như “Khiếp sợ! Người phụ nữ này dùng phương pháp nào để trẻ mãi không già”, “Khiếp sợ, tổng thống Mĩ sau khi nhìn thấy cái này bảo đảm sợ ngây người”… Bởi vì UC chuyên thu hút người xem bằng mấy tựa đề như thế cho nên gói biểu tượng cảm xúc khiếp sợ UC được tạo ra để chế giễu cách đặt tiêu đề này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận