Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 732 - Thứ như điểm số mà cũng có thể tương khắc nữa hả? (1)

Đối với người ở độ tuổi hơn 50, trí lực và tinh lực đã suy giảm nghiêm trọng, qua vài năm nữa có thể mắc chứng Alzheimer. Lúc này học lại cấp ba đúng là dũng khí không bình thường.
Huống chi vị này, không chỉ tự mình học, mà còn có thể phụ đạo cho con trai học! Mọi người nói xem có trâu bò không nào!
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] bị màn đạn của khán giả xem live nói đến hơi xấu hổ.
“Ầy, tôi chỉ tùy tiện kiểm tra thử thôi...”
“Đúng rồi, bác sĩ Từ, tôi vẫn chưa hiểu lời cậu vừa nói có ý gì?”
“Tôi thi được bao nhiêu điểm thì liên quan gì đến con trai tôi?”
Từ Huyền mỉm cười: “Chính là ý trên mặt chữ.”
“Lần thi đại học này, nếu anh phát huy như bình thường, hoàn thành giấc mơ bao năm qua của anh.”
“Vậy thì chắc chắn con anh sẽ học lại!”
“Trái lại, nếu anh phát huy thất thường.”
“Con anh sẽ thi được thành tích khá tốt...”
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] ù ù cạc cạc: “Bác sĩ Từ, tôi không hiểu.”
“Tôi thi bao nhiêu điểm đâu liên quan gì con trai tôi?”
“Hai chúng tôi cũng không thi cùng trường? Không ảnh hưởng gì đến nhau mới phải?”
Từ Huyền mỉm cười: “Nguyên nhân rất đơn giản.”
“Hai cha con anh... không hợp trường năng lượng.”
Nhóm khán giả trong phòng live ngơ ngác.
Bọn họ từng nghe nói người nhà khắc mệnh, khắc tài, khắc nhân duyên.
Nhưng móa nó chứ, đây vẫn là lần đầu tiên nghe qua chuyện hai cha con cùng thi đại học mà có vụ tương khắc điểm số nữa... quá cmn không hợp lẽ thường thường....
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] nhíu mày nói: “Chờ chút bác sĩ Từ.”
“Không phải tôi đang xét nét đâu nhưng quả thật có vấn đề đấy.”
“Ba năm nay tôi học chung cấp 3 với thằng ranh con này cũng có thấy nó thi trượt lần nào đâu?”
“Ba năm đều không có chuyện gì, sao tự dưng đến lúc thi đại học lại xuất hiện vấn đề?”
Từ Huyền cười như không cười, nói: “Vốn cũng có ảnh hưởng, chỉ là anh luôn không phát hiện ra thôi.”
“Tôi hỏi anh.”
“Anh nghĩ kỹ sau khi lên đại học sẽ đăng ký vào ngành nào chưa?”
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] ngạc nhiên, lắc đầu nói: “Vậy thì tôi chưa nghĩ tới.”
“Giấc mơ của tôi là đậu đại học, về phần học ngành gì trong đại học cũng không quan trọng lắm.”
“Dù sao, ở độ tuổi này, tôi không còn trông cậy tìm việc làm dựa vào văn bằng này nữa, nên học gì đều được.”
“Đại khái là sẽ đăng ký vào cùng trường và cùng ngành với con trai tôi...”
“Tiện thể, nó không biết chỗ nào thì tôi có thể dạy nó luôn...”
Vài khán giả xem live có đầu óc tương đối nhạy bén trong phòng live nghe ông ta nói vậy đã âm thầm nảy ra suy đoán trong lòng.
“Vậy chẳng phải đúng rồi à?”
Quả nhiên, họ thấy Từ Huyền lộ vẻ mặt hơi buồn cười: “Tôi có thể nói cho anh biết.”
“Nếu con trai anh có sai sót, vậy chắc chắn là lỗi sai trong môn tiếng Anh thi cuối cùng...”
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] lập tức trợn to mắt: “Bác sĩ Từ, ý cậu là...”
“Thằng ranh này cố ý thi rớt?”
Từ Huyền thản nhiên gật đầu: “Đúng thế, chính là do cậu ấy cố ý!”
“Nguyên nhân là do tác dụng phụ của việc không hợp trường năng lượng.”
“Tuy học sinh cấp 3 khác ở nhà đều bị cha mẹ ép buộc học tập cho giỏi đến mức dồn nén.”
“Nhưng ít nhất, lúc không có tiết ở trường học có thể thả lỏng khoảng thời gian ngắn.”
“Chỉ cần hết giờ học đều nghĩ chơi làm sao, chơi thế nào.”
“Thỉnh thoảng làm ra vài chuyện khác thường cũng rất bình thường.”
“Suy cho cùng, người trẻ tuổi đều khá hoạt bát.”
“Nhưng con anh thì không được như vậy...”
“Có người cha như anh bên cạnh, đi học, tan học gì cũng kè kè sát bên.”
“Ngay cả chém gió phét lác với bạn học một lát đã bị anh trừng mắt.”
“Hơn nữa, bạn học rủ cậu ấy tan học đi đánh bóng rổ, đi quán net xem web đen gì đó, cậu ấy cũng không dám đi.”
“Lại không dám để bạn học biết học sinh dự thính lớn tuổi trong lớp là cha cậu ấy...”
“Đừng nói chi đến tỏ tình với con gái.”
“Anh biết con trai anh trải qua ba năm nay thế nào không?”
Nhóm khán giả trong phòng live đều bừng tỉnh, mọi người đồng cảm sâu sắc.
“Mother phắc, bảo sao lúc nãy tôi cứ cảm thấy có gì đó sai sai! Cuối cùng nghĩ ra rồi!”
“Hay lắm, thì ra không hợp trường năng lượng là ý này, thế thì đúng là rất không hợp...”
“Mịa, đặt mình vào vị trí của bệnh hữu này và ‘hưởng thụ’ đãi ngộ ba năm qua, tưởng tượng cha tôi cũng làm vậy chợt thấy quá kinh khủng, suýt nữa tôi sợ té đái luôn...”
“Đúng là đáng thương mà, học sinh nào mà không có lúc lười biếng chứ, một chút tự do cũng không cho cậu bé.”
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] đờ đẫn nghe, miệng hé mở nhưng không nói nên lời.
Từ Huyền nói tiếp: “Lúc đầu, động lực giúp con anh nỗ lực học tập thật giỏi chính là để nhanh chóng thi lên đại học.”
“Sau khi học đại học, anh sẽ không ở bên cạnh nhìn chằm chằm, thúc giục cậu ấy học tập nữa. Thế thì cậu ấy có thể thả lỏng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận