Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 962 - Cẩn thận! Đây là một chương đầy mùi vị! (1)

Nhóm khán giả trong phòng live vẫn chưa hiểu ra sao.
Thâm tình... thì liên quan gì đến đổ bệnh chứ?
Chắc không đến mức anh ta nhung nhớ quá độ dẫn tới ngã bệnh nặng đấy chứ? Trông bệnh hữu này cũng không giống thế mà...
Điều càng khiến họ tò mò hơn cả là: Thời điểm Từ Huyền nói ra hai chữ “thâm tình”, rõ ràng giọng điệu hắn có ý trêu chọc.
Lúc này, rất nhiều người chợt phát hiện sắc mặt [Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] có gì đó sai sai: Cả khuôn mặt anh ta đỏ bừng lên hệt như khỉ đít đỏ.
Anh ta cố sức cúi đầu, trông như hận không thể nhét đầu mình vào bồn cầu.
“Hả? Dáng vẻ này của anh hơi bất ổn nha! Bệnh hữu, rốt cuộc anh làm sao đấy? [Buồn cười.jpg]”
“Tôi luôn cảm thấy có vẻ bệnh hữu này đã làm ra chuyện gì đó hèn hạ lắm...”
“Người anh em, không lẽ anh nhìn trộm người ta tắm rửa hả?”
“Không biết sao tự dưng tôi thấy phấn khích ghê!”
“Hê hê, tôi thích xem khúc này nè! [Xoa tay.jpg]”
Màn đạn trong phòng live càng suy đoán lại càng trở nên không hợp lẽ thường.
“Khụ khụ... Khụ khụ.”
Dường như [Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] bị vật lạ nào đó chặn trong lồng ngực, anh ta khó chịu ho khan vài tiếng, sau đó mới lúng túng nói: “Mọi người đừng đoán nữa.”
“Quên đi, tôi nói thẳng với mọi người luôn cho rồi.”
“Đội quần thì đội quần thôi...”
“Thật ra nói đến đúng là hơi xấu hổ.”
“Con người tôi có tí sở thích ngắm chân đẹp ấy mà.”
“Vì vậy, lý do trước đó tôi yêu thích cô ấy là vì cô ấy có đôi chân thật sự quá hoàn mỹ!”
“Vừa khéo tôi và cô ấy ở cùng một dãy hành lang...”
“Bình thường tôi đi làm về khá muộn, đa số đều vào khoảng 12 giờ đêm.”
“Thường thì giờ đó cô ấy đã về nhà rồi.”
“Kệ giày của cô ấy được đặt trước cửa ở ngoài hành lang.”
“Khoảng một tháng trước.”
“Lúc tôi đi ngang qua thì trông thấy giày của cô ấy đặt trên kệ...”
“Đó là một đôi giày cao gót màu đen cực đẹp.”
“Lúc đó, trời xui đất khiến... tôi đã, đã...”
[Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] đỏ mặt nói: “Tôi đã bước lên ngửi thử...”
Vô số khán giả trong phòng live đều cười đau bụng.
“Đù mé! Anh trâu bò vỡi!”
“Khá đấy! Hóa ra ý nghĩa của ID này là vậy đó hả! Đánh chết tôi cũng không nghĩ ra được... [Che mặt.jpg]'”
“Tôi chỉ muốn hỏi một câu mùi vị thế nào? Có chua không? Có nức mũi không [Đầu chó.jpg]”
“Anh trai à, bây giờ tôi tin anh yêu thật lòng luôn rồi á [Cười khóc.jpg]”
[Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] thở dài: “Mọi người đừng trêu tôi nữa.”
“Tôi tự biết hành vi này của mình rất buồn nôn...”
“Nhưng ai bảo tôi thích cô ấy đến phát điên cơ chứ...”
“Hơn nữa, tôi dám cam đoan từ đầu tới cuối tôi không hề đụng vào giày của cô ấy, càng không rơi rớt nước miếng gì lên đó cả.”
“Từ lần đó trở đi, ngày nào tôi cũng cố tình về nhà muộn một chút.”
“Mỗi lần tan tầm, trước khi vào nhà tôi sẽ đến trước cửa nhà cô ấy lén ngửi một chút.”
“Haiz, nói ra mọi người đừng chê cười tôi.”
“Mỗi sáng thức dậy đi làm, chuyện tôi mong đợi nhất trong ngày chính là lúc trở về vào ban đêm...”
“Lần nào cũng vậy, trong lòng tôi sẽ ngập tràn cảm giác thỏa mãn.”
“Từ mùi vị của đôi giày, tôi có thể biết hôm nay cô ấy có đi lại nhiều không.”
“Tôi sẽ cảm thấy mình giống như bạn trai cô ấy.”
“Hơn nữa, tôi còn cảm nhận như thể chúng tôi đang yêu nhau...”
Quần chúng khán giả trong phòng live hí ha hí hửng.
Bệnh hữu này làm thế là tự an ủi mình.
Ngay lúc này, có khán giả xem live chọc ghẹo: “Bệnh hữu, tôi biết sẽ xảy ra vụ gì rồi.”
“Nếu anh còn ngửi tiếp, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị người ta phát hiện. Người ta nổi giận, lập tức tìm mấy người bạn đến tẩm quất anh một trận, sau đó anh sẽ vào phòng ICU...”
“Cười chết, tôi thấy rất chí lý đó nghe! [Che mặt.jpg]”
“Nói có lý có cứ, thật khiến người tin phục [Buồn cười.jpg]”
“Ể đâu phải, hồi nãy bác sĩ Từ nói rõ ràng là ngã bệnh mà, không phải chuyện bất trắc ngoài ý muốn đâu.”
[Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] trợn tròn mắt hỏi: “Bác sĩ Từ, tôi sẽ không bị người ta đánh thật đâu đúng không?”
Từ Huyền lắc đầu: “Anh nghĩ nhiều rồi.”
“Anh ngã bệnh có liên quan đến việc anh yêu thầm cô gái này và chuyện cô ấy ghép đoàn.”
“Anh còn nhớ đôi tất chân hàng hiệu mấy ngàn tệ trên Ma Âm của cô ấy không?”
“Đôi tất chân này cũng là cô ấy hùn mua với người khác.”
Rất nhiều khán giả xem live cạn cả lời. Thứ này mà cũng hùn mua xài chung được nữa hả?
[Thâm Tình Lúc Nửa Đêm] xoa đầu: “Bác sĩ Từ, chuyện này liên quan gì đến việc tôi bị bệnh nặng thế?”
Từ Huyền thở dài: “Ai bảo trong nhóm người mua chung với cô ấy có người bị bệnh nấm chân làm gì!”
“Gần như năm mươi mấy người này đều bị truyền nhiễm hết.”
“Bao gồm cả cô gái anh yêu thích.”
“Khoảng thời gian này, cô ấy đi lại nhiều, đổ mồ hôi dữ dội.”
“Bệnh nấm chân cũng phát triển tương đối nhanh!”
“Mà mỗi ngày anh chạy đến ngửi, hơn nữa còn say sưa hít vào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận