Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 921 - Nếu không phải ngoại hình hơi kém thì sẽ là hình mẫu nhân vật chính…

"Sau đó, bởi vì thành tích học tập khá bình thường, cho nên bệnh hữu này không muốn lãng phí tiền của cô nhi viện để đi học tiếp."
"Vừa tốt nghiệp cấp hai đã bắt đầu ra ngoài đi làm."
"Bệnh hữu này có tâm địa hiền lành."
"Tuy làm công kiếm không được nhiều tiền, nhưng lại quyên không ít tiền cho cô nhi viện."
"Hơn nữa còn chịu ủng hộ học phí tiếp tục đi học cho mấy đứa trẻ nghèo khó của mấy nhà..."
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe thấy lời nói phía sau của Từ Huyền, trong lòng đều là cảm khái.
Thân thế của người này đúng là quá thảm.
Thì ra khuôn mặt quá “khờ” có liên lụy chút ít.
Nếu không với xuất thân này, trực tiếp lấy ra làm nhân vật chính của tiểu thuyết mạng đều không cần sửa đổi gì cả. Thân thế thảm như vậy, còn có tâm địa hiền lành, đúng là hiếm có… Thời buổi này thịnh hành chủ nghĩa tiêu dùng.
Đại đa số mọi người đều thiên về hướng ích kỷ khá nhiều.
Người hiền lành thuần túy như bệnh hữu này thật sự không nhiều cho lắm.
Những khán giả xem live này tự nghĩ, cho dù công việc của bản thân không tồi, kiếm tiền nhiều hơn [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt], cũng sẽ không làm được như anh. Rất nhiều khán giả xem live phát màn đạn bày tỏ sự ngưỡng mộ từ trong nội tâm của mình.
"Chỉ có thể nói một chữ, đỉnh!"
"Bệnh hữu, anh cho tôi số tài khoản đi, tôi không có nhiều tiền, ủng hộ anh năm mươi tệ, đừng chê nghe."
"Tôi mở công ty, có hứng thú đến chỗ tôi làm không?"
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nhìn thấy những lời này trên màn hình thì không khỏi nhếch miệng cười.
Anh lắc đầu: "Cảm ơn mọi người, nhưng thật sự là không cần."
"Hiện tại tôi sống rất tốt."
"Còn người muốn tìm việc cho tôi, thật sự cảm ơn anh."
"Tuy công việc hiện tại của tôi hơi cực khổ, nhưng chỉ cần chịu làm, cũng kiếm được không ít."
"Tháng trước, tôi đã kiếm được hơn chín nghìn tệ, gần một vạn đó!"
Có khán giả xem live tò mò hỏi anh làm công việc gì.
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] cười hì hì: "Chính là khoác hoàng bào, mỗi ngày làm bạn với thịt cá."
Khán giả xem live khác lập tức hiểu ra, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
Từ Huyền mỉm cười nói: "Bệnh hữu, hiện tại nói cho tôi biết, anh có vấn đề gì đi."
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] lập tức nghiêm túc.
"Bác sĩ Từ, tôi gặp phải lừa đảo rồi!"
"Tôi nghĩ có nên tìm ra mấy người đó không! Sau đó báo cảnh sát bắt bọn họ lại!"
"Tránh đi gây họa cho người khác!"
Khán giả xem live khác đều là vui vẻ.
Vừa rồi bọn họ còn nghĩ, thoạt nhìn bệnh hữu này có dáng vẻ rất dễ lừa. Không ngờ đúng là gặp phải kẻ lừa gạt!
Bọn họ đều dò hỏi: "Lừa thế nào vậy?
"Là nói mình là Tần Thủy Hoàng, hay là tự xưng là tiên sinh đầu trọc trên đảo?"
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nhún vai, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Đều không phải."
"Các người đừng đoán nữa, không phải lừa tiền."
"Là lừa tình..."
"Không đúng, nói đúng ra, có thể là muốn lừa tiền, lại muốn lừa tình…"
Những lời này hoàn toàn khiến những khán giả xem live này im lặng.
Rất nhiều người lại đưa mắt nhìn khuôn mặt có dáng vẻ thơ ngây của [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] trên màn hình một lúc lâu. Cũng không biết nên nói cái gì cho phải...
Một lát sau, có người than thở: "Chậc, là lừa tình như thế nào? Có phải là phú bà sáu mươi tuổi bỏ số tiền lớn cầu xin có con, sau đó trước khi cầu xin có con phú bà còn lén uống thuốc tránh con không?[Đầu chó. JPG]."
"A đù! Trò lừa gạt lớn đó..."
"Cá nhân cho rằng phú bà tuổi đó uống thuốc tránh thai chỉ có dư thừa... [Che mặt. JPG]."
"Bệnh hữu, anh chắc chắn là lừa tình chứ? Không phải dùng danh nghĩa lừa tình để lừa tiền?"
"Bệnh hữu, anh nói có khả năng này hay không. Lúc anh cho rằng đó là lừa tình, thật ra anh đã mắc câu rồi..."
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] cũng bị châm chọc đến mức có chút bất đắc dĩ.
Anh cạn lời: "Không phải như các người nghĩ đâu."
"Hây, bỏ đi, để tôi nói vậy."
"Tình hình là như thế này."
"Đại khái vào mấy ngày trước."
"Lúc tôi chạy xe điện đi giao đồ ở bên ngoài, đột nhiên không cẩn thận thất thần, đụng phải một chiếc xe."
"Đụng rất nặng!"
"Còn là một chiếc xe thể thao!"
"Lúc đó tôi nhìn thấy bảng số xe của chiếc Lamborghini đó, trong lòng tạch rồi."
"Suýt chút nữa thì cho rằng cả đời này của mình sắp toang rồi!"
"Người khác đụng phải kiểu xe này, nếu không mua bảo hiểm thì phải bán nhà."
"Ngay cả nhà tôi còn không có, sợ chỉ có thể đi bán thận để bồi thường, còn không biết một quả thật có đủ hay không nữa..."
"Lúc này, một cô gái rất trắng, rất ốm, rất xinh đẹp bước ra khỏi xe."
Vừa nghe [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nói đến cô gái xinh đẹp, tất cả khán giả xem live đều sáng mắt theo bản năng. Kịch hay đến rồi!
Quả nhiên nghe thấy [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nói: "Lúc đó tôi rất sợ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận