Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 925 - Hệ thống cơ duyên đô thị bất tận chăng?

“Vì tôi vẫn luôn rất thích anh mà.”
“Nên tôi vừa xem anh livestream vừa nhận một vạn tệ...”
Á đù! Đúng là có bí mật kìa!
Quần chúng khán giả trong phòng live hết sức hưng phấn. Cả đám đều vểnh tai, trừng mắt kích động nghe ngóng.
Không dám bỏ sót dù chỉ một chữ.
“Ngừng!”
Ngay lúc [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nói đến đây, Từ Huyền đột nhiên cắt ngang lời anh.
Từ Huyền mỉm cười nói: “Anh tự biết trong lòng là được rồi, không cần nói ra đâu.”
Nhóm khán giả trong phòng live sắp phát điên phát rồ đến nơi.
Không thể nói là cái quỷ gì?
“Để anh ta nói! Bác sĩ Từ để anh ta nói đi! Nhận một vạn tệ rồi sao nữa?”
“A a a! Bác sĩ Từ, cầu xin anh đừng tàn nhẫn vậy mà! [Che mặt.jpg]”
“Tôi cũng muốn làm nhân vật chính! Cầu anh đó, chia sẻ cơ duyên cho tôi với! Thật sự không được nữa thì tôi quỳ lạy anh luôn có được không? [Khóc rống.jpg]”
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] gãi đầu, tỏ ra vô cùng nghi ngờ hỏi: “Bác sĩ Từ, sao lại không thể nói vậy?”
“Chuyện này cũng đâu có gì?”
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Hết cách rồi, ai bảo chuyện này liên quan đến lợi ích của tôi làm gì!”
“Dù sao cũng đang trong phòng live của tôi.”
“Vì tránh hiềm nghi, tốt hơn hết là anh đừng nói gì nữa...”
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nghe xong đã hiểu rõ. Anh ngoan ngoãn gật đầu đáp: “Được rồi, vậy tôi không nói nữa.”
“Cảm ơn bác sĩ Từ.”
Sau khi nhóm khán giả trong phòng live nghe được hai câu đối thoại của họ, người nào người nấy bắt đầu điên cuồng động não suy luận!
Liên quan đến lợi ích của bác sĩ Từ ư? Rốt cuộc là liên quan lợi ích gì của bác sĩ Từ? Hơn nữa còn dính dáng đến tiền?
Chẳng mấy chốc đã có vài khán giả xem live lanh lẹ nghĩ ra.
“Ôi đệch! Tôi hiểu rồi! Đám ngáo ngơ các cậu, chuyện này còn phải hỏi nữa hả? Chắc chắn là...”
“Là cái gì, là cái gì, đại ca sao anh không nói nữa? [Trừng mắt.jpg]”
“Cầu xin anh mau nói cho tôi biết đi mà! [Khóc lớn.jpg]”
“Ỏ, tôi cũng hiểu rồi! Xin lỗi các vị, trận chiến đại đạo, bớt đi một người biết sẽ giảm được một đối thủ cạnh tranh. Thứ lỗi tôi lần này không thể nói cho mọi người biết. [Đầu chó.jpg].”
“Anh không nói tôi còn không biết. Anh nói ra tôi cũng hiểu rồi, há há. Mau đi thôi nào. [Há miệng cười lớn.jpg]”
“Mấy người hay ra câu đố nên bị lôi đi xử bắn hết!”
“Tự dưng tôi có cảm giác ưu việt IQ cao ghê~”
Dần dà, rất nhiều khán giả xem live cũng hiểu ra rốt cuộc là có chuyện gì.
Chỉ là hầu như không ai chịu công khai nói rõ. Mọi người đều giữ kín như bưng làm người ra câu đố. Những người còn lại không biết gì đều tức giận và sốt ruột.
Mọi người điên cuồng phát màn đạn cầu người giải thích.
Cuối cùng vẫn là một anh trai không nhìn nổi bèn nói thẳng: “Có phải mấy người ngốc không thế! Đã nhắc nhở rõ ràng đến vậy, còn vì nguyên nhân gì nữa?”
“Đương nhiên là tủ kính quyên tiền của bác sĩ Từ chứ còn gì!”
“Mọi người không xem được tin tức trên mạng trước đó à?”
“Có người quyên góp hơn 1000, kết quả nhặt được mấy ngàn vạn trên mặt đất!”
Nghe anh ta nói vậy, những người còn lại chợt giật nảy mình.
“Đù mé! Chuyện này mịa nó là thật hả? Tôi còn tưởng là tin tức giả lẫn vào để tạo scandal chứ...”
“Ha ha, anh cũng không nghĩ thử xem hiện tại ai mà dám lấy danh nghĩa bác sĩ Từ ra tạo scandal nữa? Không sợ chết chắc?”
Lúc này, Từ Huyền gõ lên bàn, ho khan: “Đừng ồn nữa.”
“Kết nối vẫn chưa kết thúc đâu.”
Nghe Từ Huyền nói vậy, đông đảo khán giả trong phòng live lập tức yên tĩnh lại.
Họ vừa tiếp tục nghe Từ Huyền nói vừa bắt đầu lặng lẽ lần mò mở kệ hàng trên giao diện của Từ Huyền lên, định quyên tiền. Ai không đủ tiền còn vội vàng gửi tin nhắn đến bà con, bạn bè của mình để vay tiền.
Từ Huyền hời hợt nói: “Vị bệnh hữu này, bây giờ anh còn vấn đề gì nữa không?”
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] lắc đầu: “Tôi hết vấn đề rồi.”
“Ấy, chờ lát...”
Anh thoáng xấu hổ nói: “Bác sĩ Từ, tôi muốn hỏi một chút. À thì... cô tiểu thư bị tôi đụng trúng kia...” Anh nói được một nửa thì lắp ba lắp bắp, không có ý muốn nói tiếp.
Từ Huyền không khỏi bật cười, cười như không cười nói: “Anh muốn hỏi cô tiểu thư kia có phải thật sự “có ý” với anh không.”
“Hay cô ấy chỉ đơn thuần bị vài nhân tố kỳ kỳ quái quái nào đó ảnh hưởng, cưỡng chế bóp méo tâm trí mới thích anh, phải không?”
[Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] gật đầu lia lịa: “Đúng đúng, bác sĩ Từ, ý tôi chính là vậy á.”
“Tuy nói có một cô bạn gái xinh đẹp lại giàu có như vậy thật lòng thích tôi thì rất tốt.”
“Nhưng tôi ngờ ngợ nếu thật sự là bản thân cô ấy, e rằng sẽ không thích người tầm thường không có gì nổi bật như tôi đâu...”
Dù [Tôi Thiện Lương Chứ Không Phải Ngu Dốt] nói khá trúc trắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận