Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 754 - Mẹ ơi, cái trò gì quái vậy! (1)

Lại nhìn kỹ, còn có thể thấy hai con mắt ở bên trên...
Mặt trên còn có cái lỗ bị cắn rách, bên trong lộ ra thịt sống màu đỏ tươi chưa nướng chín...
"Đù!"
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] bị dọa đến run tay, làm rơi “cổ vịt” xuống mặt đất. Mấy người bạn cùng phòng khác cũng theo bản năng lùi lại một bước...
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] cầu xin: "Bác sĩ Từ, đây đây đây… đây là thứ gì vậy?"
"Sẽ không thật sự là bé Jerry chứ?"
Từ Huyền thản nhiên nói: "Nếu không thì sao?"
"Cậu xem dáng vẻ đó, lẽ nào là cổ vịt à?"
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] bối rối: "Không phải..."
"Điều này... sao lại có bé Jerry được."
Từ Huyền cười như không cười, nói: "Thức ăn và hoàn cảnh của căng tin các người như thế nào, chẳng phải cậu mới phổ cập cho mọi người à?"
"Lẽ nào bạn học cậu chưa ăn thứ tương tự?"
Bạn cùng phòng của [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] lập tức than thở: "Chậc, bác sĩ Từ nói không sai. Hồi năm nhất tôi vừa mới đến, còn ăn phải con trùng ở trong cơm... Là con rất to, lúc đó dọa tôi ngốc luôn. Từ đó về sau, ăn đồ đặt ở bên ngoài mấy năm, đến bây giờ cũng không dám đến căng tin..."
"Tôi cũng gần giống vậy..."
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] lập tức im lặng. Trong nháy mắt, bỗng nhiên cậu cảm thấy.
Trong cổ vịt mọc ra một cái đầu của bé Jerry cũng rất hợp lý…
Từ Huyền thản nhiên nói: "Bé Jerry này vẫn chưa được nấu chín, bên trên còn có virus Hanta tồn tại."
"Lúc ấy cậu cắn một miếng, đã bị virus truyền nhiễm rồi."
"Hiện tại cậu cảm thấy nóng người chính là triệu chứng lúc đầu của virus."
"Nếu không chữa trị kịp thời thì tỷ lệ chết của virus này là 50%..."
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] lập tức run lên, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.
"Bác sĩ Từ, cứu tôi với!"
"Tôi còn trẻ, vẫn chưa tìm bạn gái, không muốn ngủm sớm như vậy đâu..."
Rất nhiều khán giả trong phòng live đều là vui vẻ.
"Còn nhắc đến bạn gái à? Có phải đã quên ngọn nguồn của chuyện này là cậu muốn tìm bạn gái hay không [Đầu chó. JPG]."
"Hây, cho nên nói phụ nữ là hồng nhan họa thủy, người xưa không gạt tôi mà..."
Từ Huyền mỉm cười: "Đừng lo lắng."
"Bây giờ cậu đến bệnh viện thì còn cứu được."
"Nếu như vẫn chưa yên tâm thì còn có thể mua thuốc từ chỗ tôi."
"Đợi gửi qua cho cậu vẫn còn kịp..."
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] vội vàng nói: "Cảm ơn bác sĩ Từ, lát nữa tôi lấy tiền trong nhà rồi sẽ đi mua."
Từ Huyền nói: "Còn có một chuyện vẫn chưa nói với cậu."
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] ngây ra, vội vàng nói: "Bác sĩ Từ cứ nói."
Từ Huyền cười như không cười, nói: "Trong khoảng thời gian này, vừa hay là lúc trường học các cậu chuẩn bị thi cuối kỳ."
"Bây giờ cậu đến bệnh viện, chỉ sợ là không kịp thi nữa."
"Có lẽ sẽ rớt mấy môn..."
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] lập tức cạn lời.
Khóe miệng của cậu co giật.
"Sớm biết tôi đã không đặt ID này rút thưởng rồi..."
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều cười ra tiếng heo kêu.
"Ha ha, cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận rủi rớt môn!"
"Đây chính là số mệnh [Mắc cười. JPG]."
"Mấy anh em, hình như tôi phát hiện ra một quy luật, nếu như muốn kết nối thì không được đặt bậy ID, nếu không có thể hậu quả sẽ rất nghiêm trọng [Che mặt. JPG]."
Từ Huyền nói: "Được, vậy nếu như không còn chuyện gì khác thì đến đây thôi."
[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] gật đầu, đang định đồng ý, đột nhiên thay đổi sắc mặt: "Bác sĩ Từ, anh đợi chút đã."
Cậu xoay người về phía bạn cùng phòng khác, vẻ mặt lấy lòng: "Mấy cha nuôi, giang hồ cấp cứu."
"Làm phiền góp chút cho tiểu đệ tôi đây, để tôi thanh toán phí tư vấn cho bác sĩ Từ."
"Đợi học kỳ sau tôi sẽ trả cho các cậu..."
"Các cậu cũng không muốn thi đến một nửa, nghe thấy bạn cùng phòng mấy năm trời tạch đó chứ..."
Mấy bạn cùng phòng khác đều cười mắng.
"Thôi được, ngày hôm nay vi phụ sẽ giúp nghịch tử ngươi một lần vậy."
"Tên phá nhà, sớm biết vi phụ đã giận ngươi..."
Đám khán giả xem live trong phòng cũng thích nghe ngóng.
"Lại thấy cục diện cha con rồi!"
"Đã lâu không thấy ai dũng cảm, không có tiền cũng dám kết nối rồi."
Đúng lúc này, âm thanh điện thoại của [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] chợt vang lên. Cậu ngây ra, trên mặt lộ ra chút xấu hổ.
"Chậc, không cần các cậu đưa tiền cho tôi nữa."
"Trong nhà chuyển cho tôi rồi..."
"Bác sĩ Từ, cha tôi còn nói, bảo tôi hỏi xem có thể mua một tờ thuốc mở vận đào hoa từ chỗ anh hay không."
"Ông ấy sợ lần này tôi quá mất mặt, sau này khó tìm được vợ..."
...
Từ Huyền cũng mỉm cười: "Được."
"Nhưng tôi nhắc nhở đôi chút, không được dùng hai loại thuốc này cùng lúc."
"Sau khi tôi gửi cho cậu, đến lúc đó cậu tự phối hợp đi."
"Tiện thể nói một câu, sau này tốt nhất đừng tạo thành sở thích ôn tập cùng chị gái nữa."
"Nếu không, sau này cậu nhất định sẽ xảy ra chuyện..."
"Đến lúc đó, chỉ sợ cậu thật sự sẽ ngủm, đừng nghĩ còn có thể kết nối bảo tôi cứu mạng…"
Bạn cần đăng nhập để bình luận