Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 248 - Cung phụng Quỷ Tiên, cung phụng cái con quỷ ngu mới tinh (2)

“Ông ta mới học được một chút da lông từ trong đó.”
“Sau đó thì gặp được anh.”
“Anh nói ra vấn đề của mình, ông ta vừa lúc nghĩ đến có thể thử một chút biện pháp học được trên sách.”
“Ban đầu ông ta còn có chút do dự sợ hãi.”
“Ai bảo anh cho nhiều tiền quá làm chi.”
“Vì vậy ông ta hạ quyết tâm, cứ làm.”
“Về phần có hậu quả gì không, đừng nói anh không biết, lúc đó ông ta cũng không biết luôn.”
“Qua vài năm sau, đợi đến khi ông ta hiểu nhiều hơn một chút, phát hiện ra điều không đúng thì đã chậm rồi.”
“Khi đó anh đã khá là giàu có rồi.”
“Nếu như bị anh phát hiện ra chân tướng, muốn trả thù thì có thể giết chết ông ta một cách dễ dàng!”
“Vì thế vị này mau chóng lẻn đi.”
Từ Huyền nói xong, Tống Sở Sở bên cạnh đều nghe ngây người.
Hay lắm!
Thì ra ba người này, tất cả đều là gà mờ! Đều là lần đầu tiên, còn dám chơi kích thích như thế. Đúng là to gan lớn mật thật sự!
Hoàng Hâm cũng nghe mà có chút đồng tình.
Hai người bạn tốt là ông và Tiền Huy coi như là bạn khố rách áo ôm cùng hội cùng thuyền rồi. Đều là người yêu thích huyền học.
Cũng đều là người bị đại sư vô lương tâm lừa thảm luôn!
Một người là thời gian mười mấy năm, tiêu xài hết phục vận của nửa đời sau.
Người kia thì lại là phục vụ quên mình đổi lại gia nghiệp tài sản... Bây giờ có mạng kiếm tiền, không có mạng để tiêu.
Tiền Huy nghe thế, sắc mặt cũng vô cùng khó coi.
Sự sợ hãi trong lòng cũng lên tới đỉnh điểm.
“Bác sĩ Từ, vậy bây giờ tôi nên làm cái gì.”
Hiện tại trong lòng Tiền Huy vô cùng phức tạp.
Mặc dù sợ hãi. Lại có chút đa nghi.
Dù sao thì ông vốn đang yên đang lành, đột nhiên có người nói ông sắp chết. Ai mà chịu được chứ?
Hơn nữa cho đến hiện tại, tuy Từ Huyền nói có lý có chứng cứ. Nhưng chỉ là nói ra toàn bộ, không có bằng chứng.
Lý trí nói cho ông biết Từ Huyền nói tất cả mọi thứ có lẽ đều là đúng. Nhưng trong lòng, theo bản năng cũng không muốn tin tưởng.
Từ Huyền mỉm cười.
"Rất đơn giản."
"Nếu Quỷ Tiên làm hao tổn dương thọ."
"Không cung phụng thì không được."
Tiền Huy và Hoàng Hâm đều ngây ra.
Hoàng Hâm cẩn thận dè dặt nói: "Bác sĩ Từ, theo tôi được biết, có lẽ cái này không dễ như vậy đâu đúng không?"
Tuy ông ấy là người thường nghiệp dư, nhưng cũng có nghe nói qua.
Trò chơi cung phụng Quỷ Tiên, hơi dính một chút là chuyện cả đời. Chỉ có người cung phụng chết đi, mới đổi người khác.
Muốn hất bỏ là điều không thể.
Cái gọi là "Mời thần thì dễ, tiễn thần thì khó" chính là đạo lý này.
Từ Huyền gật đầu: "Dưới tình hình bình thường quả thực là như vậy."
"Nhưng tôi cảm thấy có thể gọi người mà anh cung phụng ra hỏi thăm xem sao."
Không đợi Tiền Huy tò mò dò hỏi gọi người đó ra thế nào.
Thì ông đã nhìn thấy Từ Huyền vươn tay, mở năm ngón tay ra, nắm hờ phía bản thân mình. Một sợi tơ màu máu xuất hiện!
Sợi tơ màu máu này, một đầu nối liền với cơ thể Tiền Huy. Đầu còn lại nối liền với hư không xa xa…
Mấy người ở nơi này đều nhìn đến ngây người, ánh mắt trừng to. Đây là trò gì vậy?
Thoạt nhìn mang theo cảm giác khiến người ta kiêng kỵ... Trong lúc đó, xung quanh là từng cơn gió lạnh!
Một bóng dáng ác quỷ mơ hồ gầy như que củi từ phương xa thuận theo sợi tơ màu máu mà đến. Tiền Huy nhìn đến ngẩn người.
Vậy mà ông thực sự cung phụng một ác quỷ như thế tồn tại nhiều năm mà không biết! Lúc này, ác quỷ gầy như que củi cũng đến gần.
Dùng mũi ngửi ngửi ở bên cạnh Tiền Huy, sau đó không ngừng lượn vòng xung quanh ông. Tiền Huy và Hoàng Hâm đều nín thở, thậm chí bắp chân đều đang run rẩy. Hai người yêu thích huyền học này luôn hứng thú kết giao đại sư.
Nhưng lúc này thực sự gặp phải ác quỷ.
Ngay cả nhìn hai người họ cũng không dám nhìn nhiều. Tống Sở Sở thì bĩu môi ở bên cạnh.
Hai người này chỉ ra vẻ yêu thích bên ngoài, thực chất bên trong thì không. Còn không bằng mình nữa.
Ít nhất thì hiện tại cô cũng dám tiến lại gần để nhìn!
Từ Huyền nhìn về phía ác quỷ gầy như que củi, mở miệng nói: "Mấy năm nay mi đã rút nhiều dương thọ của ông ấy rồi, ông ấy không muốn cung phụng mi nữa."
"Mi thấy thế nào."
Tiền Huy đều nghe đến choáng váng.
Bác sĩ Từ cũng trực tiếp quá rồi đó?
Thực sự không có vấn đề gì sao? Sẽ không chọc giận người này (ác quỷ này) khiến nó nổi giận đó chứ? Nhưng điều khiến ông bất ngờ là.
Ác quỷ này lại vui mừng, liên tục gật đầu. Giống như là rất mong đợi vậy.
Từ Huyền mỉm cười, vươn ngón tay ra, nhẹ nhàng bắn ra.
Sợi tơ màu máu nối liền Tiền Huy và ác quỷ bị tách ra. Tiền Huy chợt cảm giác cơ thể mình lập tức có thay đổi.
Hình như tốc độ chảy của sinh mệnh đột nhiên trở nên chậm đi. Đồng thời, trong lòng ông cũng nhẹ nhõm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận