Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 543 - Đến tận bây giờ còn chưa phá sản, âu cũng là kỳ tích...

“Lập trình viên trâu bò đến thế mà tiền lương mỗi tháng chỉ hơn một vạn thôi hả? Ông chủ anh ta tuyệt đối không biết trọng dụng nhân tài.”
“[Cười khóc.jpg].”
“Há há, tôi cảm thấy người chồng đúng là thấp thỏm không yên vì cái nhà này mà [Cười khóc.jpg]”
[Bà Chủ Nhà] ngơ ngẩn mở app ngân hàng trên điện thoại rồi vào xem theo lời Từ Huyền. Quả nhiên thấy một ghi chép chuyển khoản hơn 30 vạn.
Thậm chí còn có mấy vạn tệ lợi tức...
Chị ta chợt thấy hơi đau bao tử, cũng không biết nên nói thế nào.
“Được rồi...”
[Bà Chủ Nhà] thở dài: “Gạt tôi thì gạt đi vậy.”
“Bất kể thế nào, trong nhà cũng còn thừa lại ít tiền.”
“Vậy trong lòng tôi cũng có thể dễ chịu hơn một chút với 30 vạn đầu tư cổ phiếu thua lỗ.”
Từ Huyền lại cười như không cười nhìn chị ta nhưng không nói gì.
[Bà Chủ Nhà] bị ánh mắt này của hắn nhìn tới đôi chút kinh ngạc.
“Bác sĩ Từ, lẽ nào chồng tôi cũng đã sớm dự phòng chuyện tôi đầu tư cổ phiếu thua tiền?”
“Thứ này hẳn không thể làm giả được đâu nhỉ...”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Chị còn nhớ thời điểm chị muốn đầu tư cổ phiếu trước đó, chị không hiểu biết nhiều về chuyện này.”
“Nên nhờ chồng chị mở tài khoản giúp chị, có chuyện này chứ?”
[Bà Chủ Nhà] ngơ ngác gật đầu.
Từ Huyền cười hỏi tiếp: “Vậy chị biết có một loại phần mềm gọi là giao dịch mô phỏng không?”
“Trong đó, ngoại trừ tiền là giả, thời điểm đăng ký chị có thể điền bất kỳ số tiền tùy ý vào.”
“Thì các tin tức mua bán khác, còn có sự biến động của thị trường đều giống hệt phần mềm đầu tư cổ phiếu thật sự...”
“À, nói vậy cũng không đúng lắm, ít nhiều gì cũng có một chút khác biệt.”
“Chẳng qua chị chỉ là người mới tiếp xúc với đầu tư cổ phiếu, ắt hẳn chị sẽ không phân biệt được.”
[Bà Chủ Nhà] nghe mà trợn tròn mắt.
Khán giả trong phòng live nghe xong đều cười muốn té ghế.
“Siêu thật đấy, anh ta có thể đoán trước toàn bộ đường đi nước bước luôn hả? Ông chồng này luyện game thật sự không vô ích nha.”
“Bây giờ tôi đã biết sao bệnh hữu này lại thua lỗ tiền rồi, với trí thông minh bậc này, không lỗ mới lạ đời đó...[Cười khóc.jpg].”
“Tôi tuyên bố, chồng của bệnh hữu tốt nhất về mọi mặt, ai tán thành, ai phản đối nào?”
[Bà Chủ Nhà] cạn lời: “Bác sĩ Từ, tôi có thể hỏi một chút không. Chồng tôi bỏ ra tổng cộng bao nhiêu tiền thế?”
Từ Huyền đáp: “Tính đến hiện tại, tổng cộng tất cả tốn hao ước chừng 30 vạn.”
“30 vạn!!? Nhiều vậy ư! Anh ấy xài thế nào đấy!”
[Bà Chủ Nhà] nghe xong lập tức trừng mắt. Tức đến mức suýt nữa đã cắn nát răng hàm.
Tuy nhiên, suy đi ngẫm lại, nhiêu đây chỉ là một phần ba số tiền mình thua lỗ. Chị ta lại thấy có chút đuối lý và ấm ức, dù muốn tức giận cũng chẳng có lý do.
Suy cho cùng, nếu không tiêu tốn số tiền này thì cũng bị chính chị ta làm thiệt hại hết. Bây giờ chồng chị ta thao tác bẩn một phen, ngược lại có thể giữ lại được 60 vạn...
Đông đảo khán giả trong phòng live cũng sợ hãi thán phục.
Mới vừa rồi bọn họ còn cảm thấy [Bà Chủ Nhà] không thích hợp nắm quyền quản lý tài sản gia đình. Giờ đây nghe xong, cuối cùng cũng hiểu rõ tại sao tiền trong nhà lại giao cho chị ta quản lý.
Tốc độ tiêu tiền của chồng chị ta quá là không hợp lẽ thường đối với những gia đình bình thường. Khó trách chồng bệnh hữu có công lao lớn như thế nhưng vẫn không dám tranh công.
Ngược lại, theo như lời bác sĩ Từ nói, còn cảm thấy chột dạ nữa là...
“Cái đệch, lúc nãy tôi còn muốn khen chồng của bệnh hữu, hóa ra đây cũng chỉ là một con hàng phá của mà thôi.”
“Móa nó chứ, một gia đình nho nhỏ vinh hạnh tới cỡ nào mà có thể hội tụ cả hai vị nhân tài Ngọa Long Phượng Sồ thế này!”
“Tôi cảm thấy có mặt hai vị này ở đó mà nhà họ đến tận bây giờ còn chưa phá sản, âu cũng là kỳ tích...”
“Chỉ có mình tôi tò mò 100 vạn nhà họ tích lũy được thế nào nhỉ?”
[Bà Chủ Nhà] nhìn bình luận trên màn hình cũng trưng ra nét mặt sầu khổ.
“Bác sĩ Từ, chắc là tình hình tài chính nhà chúng tôi sau này sẽ không thảm như lời những bệnh hữu khác nói đâu nhỉ?”
Từ Huyền bình thản nói: “Đúng thật là sẽ tương đối thảm.”
“Nếu không xảy ra chuyện gì bất ngờ.”
“Đợi đến ba năm sau, 60 vạn tiền tiết kiệm trong nhà sẽ bị hai người tiêu xài sạch sẽ.”
“Năm năm sau, hai người sẽ thiếu nợ bên ngoài không ít tiền.”
“Cuối cùng, ngay cả căn nhà đang ở hiện giờ cũng phải mang đi bán đấu giá.”
[Bà Chủ Nhà] lập tức luống cuống: “Bác sĩ Từ, vậy tôi nên làm sao bây giờ?”
Từ Huyền mỉm cười: "Rất đơn giản."
"Sở dĩ nhà chị thất bại hết sạch cũng là bởi vì một chữ tham."
"Trước đó, lúc hai người có ít tiền thì còn ổn, không làm loạn."
"Dần dà, sau khi có khoản tiết kiệm."
"Chị không khỏi tham lam, muốn càng nhiều tiền hơn, cho nên đã đầu tư loạn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận