Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 996 - Sư phụ, người không cần bọn con nữa ư? (2)

Ông đã làm việc ở trường này được mấy chục năm.
Suốt mấy chục năm nay, ông đã gặp gỡ rất nhiều phụ huynh quyền cao chức trọng.
Nhưng dù những phụ huynh đó có lợi hại cách mấy thì chỉ có ý nghĩa trên mặt thế tục mà thôi.
Chỉ riêng Từ Huyền là chuyên gia độc nhất trên phương diện “tâm lý học”...
“Bác sĩ Từ, thật ra tôi và rất nhiều giáo viên trong trường đều là fans của ngài đấy.”
Thầy hiệu trưởng họ Trương nở nụ cười thân thiện và nói: “Đáng tiếc, trước đó chưa từng có cơ hội gặp mặt, đúng là điều tiếc nuối.”
“Không ngờ lần này, chúng ta thế mà còn có duyên đến vậy.”
Từ Huyền nhìn ông, mỉm cười nói: “Hiệu trưởng Trương, có chuyện gì mời nói thẳng.”
Hiệu trưởng Trương cười xấu hổ: “Không giấu gì ngài, đúng là tôi có một số việc cần thỉnh giáo ngài.”
“Chuyện thế này.”
Ông cân nhắc một lát mới mở miệng: “Thời gian gần đây, trường chúng tôi xảy ra mấy vụ tai nạn.”
“Có vài học sinh nhảy lầu...”
“Hơn nữa còn là nhảy từ nóc của tòa nhà giảng dạy trong trường.”
Hiệu trưởng Trương thở dài nói: “Lúc đầu, tôi còn tưởng là do bọn trẻ có áp lực học tập quá lớn.”
“Tôi còn áp đặt các quy định đối với giáo viên trong trường rằng không được giao quá nhiều bài tập về nhà cho bọn trẻ nữa.”
“Thậm chí còn bắt buộc hủy bỏ việc xếp hạng trong các đợt kiểm tra.”
“Vì việc này, trường đã mở hết cuộc họp này đến cuộc họp khác.”
“Chúng tôi cũng thử rất nhiều biện pháp.”
“Nhưng vẫn liên tiếp xảy ra rất nhiều trường hợp tương tự...”
Hiệu trưởng Trương nói đến đây bèn chỉ lên mái đầu bạc trắng của mình, cười khổ nói: “Không dối gạt ngài.”
“Vì việc này mà tôi thật sự lo lắng như kiến bò trên chảo nóng.”
“Nửa năm trước, tóc tôi vẫn còn đen bóng.”
“Nhưng chỉ trong vòng nửa năm này đã biến thành như vậy…”
“Bác sĩ Từ, cầu xin ngài ra tay giúp đỡ.
“Không chỉ vì bộ xương già tôi đây, mà còn vì bọn trẻ đáng thương trong trường nữa.” Nói rồi hiệu trưởng Trương đứng dậy từ trên ghế.
Ông cúi đầu thật sâu trước Từ Huyền...
Từ Huyền nhìn thầy hiệu trưởng mái đầu bạc trắng trước mặt, mỉm cười.
“Đương nhiên không thành vấn đề.”
Hiệu trưởng Trương nghe Từ Huyền nói vậy, trên gương mặt già nua lập tức lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
“Vậy thì tốt quá!”
“Cảm ơn bác sĩ Từ! Cảm ơn ngài!”
“Tôi thay mặt bọn trẻ cảm tạ ngài!”
Nói thật, áp lực của ông quả là rất lớn.
Trường học trọng điểm cũng có áp lực của trường học trọng điểm.
Phụ huynh học sinh trong trường này, người nào người nấy không phú thì quý, địa vị không tầm thường. Chỉ cần học sinh xảy ra một chút chuyện nhỏ.
Có khi hôm sau sẽ có điện thoại từ phía trên gọi xuống hỏi thăm văn phòng ông ngay. Huống chi, đây còn là học sinh nhảy lầu!
Có thể hiểu được áp lực trong lòng hiệu trưởng Trương lớn cỡ nào.
Từ Huyền xua tay, thản nhiên nói: “Nguyên nhân nhảy lầu của những học sinh trong trường thầy rất đơn giản.”
“Đều bởi vì người hiệu trưởng là thầy...”
“Hả?”
Hiệu trưởng Trương đầu tiên là sửng sốt một hồi, sau đó sắc mặt đỏ bừng lên.
Ông đang định lên tiếng lập tức bị Từ Huyền ngăn cản: “Trước hết thầy đừng nói gì, hãy nghe tôi nói hết đã.”
Một ngụm lời nói của hiệu trưởng Trương bị Từ Huyền chặn lại trong miệng.
Ông vừa tức vừa gấp, bất đắc dĩ gật đầu: “Ngài nói đi!”
Từ Huyền: “Gần đây, trường học các thầy có nhiều thứ không sạch sẽ...”
“Hả?”
Hiệu trưởng Trương không khỏi sửng sốt.
Nếu đổi lại thành trước kia, chắc chắn ông không thể hiểu mấy thứ bẩn thỉu là ý gì.
Nhưng sau khi xem livestream của Từ Huyền, ông đã phần nào hiểu được mấy thứ đó là gì. Chỉ là, ông ngàn vạn lần không nghĩ tới lại là vì nguyên nhân này...
Từ Huyền lại nói: “Tôi hỏi thầy, có phải nửa năm trước trường học từng được tu sửa không?”
Hiệu trưởng Trương suy tư một lát, chậm rãi gật đầu đáp: “Đúng là có tú sửa lại.”
“Dù sao, lần trước trường học được tu sửa đã là chuyện cách đây rất nhiều năm.”
“Nhiều kiến trúc trong trường đã cũ kỹ.”
“Hơn nữa, hiện giờ đang thông dụng phương pháp giảng dạy đa phương tiện mà.”
“Đúng lúc, tu sửa có thể thay đổi rất nhiều dụng cụ dạy học.”
“Cũng có thể nâng cao hiệu suất dạy học của giáo viên.”
“Chờ chút, bác sĩ Từ, chẳng phải lúc nãy ngài nói có mấy thứ bẩn thỉu à?”
“Sao tự dưng lại nói đến việc tu sửa trường?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Mấy thứ bẩn thỉu trong trường các thầy chính là liên quan đến lần tu sửa lần này...”
Hiệu trưởng Trương ngạc nhiên. Chuyện này thì có liên quan gì chứ?
Từ Huyền thở dài, bình thản nói: “Tôi hỏi thầy.”
“Lần tu sửa nọ, tại sao phải đổi tượng đá trước cổng trường?”
“Mảnh đất xây dựng trường này của các thầy vốn là nghĩa trang cũ.”
“Về sau, nghĩa trang kia bị san bằng, thời điểm đổi thành trường học đã từng xảy ra không ít sự kiện linh dị.”
“Hiệu trưởng cũ lúc đó cố ý mời đại sư khai quang một tượng đá đặt trên sân trường để trấn áp ác quỷ.”
“Sau này, nhiều lần trường học trùng tu đều để yên tượng đá này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận