Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 178 - Nữ thần sa đọa? Không, là đầu tư thất bại (1)

“Và tại sao thứ cố tình quấn lên cô ta lại là một đứa trẻ chứ?”
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] cau mày suy tư, một lát sau, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ. Một suy đoán không hợp thói thường xuất hiện trong lòng cô.
Cô ngẩng đầu, nhìn Từ Huyền với vẻ không thể tin được.
Từ Huyền mỉm cười: “Không sai, cuối cùng cũng đoán ra được.”
Ánh mắt của [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] phức tạp: "Quỷ nhỏ đó... là con của cô ấy đúng không?"
"Lý Vũ Hân... từng phá thai?"
Sau khi thấy Từ Huyền gật đầu, cô cũng không biết nên nói cái gì mới ổn. Khó trách vừa nãy Lý Vũ Hân lại kỳ lạ như thế.
Dù là nữ sinh viên đại học bình thường, xảy ra chuyện này lúc vẫn còn đi học chắc chắn sẽ bị người ta chỉ trỏ. Chỉ sợ người xung quanh đều sẽ cho rằng cuộc sống cá nhân của cô gái này hỗn loạn, là người phóng đãng.
Huống hồ còn là người đẹp kiểu mẫu nữ thần như Lý Vũ Hân.
Dưới sự tương phản cực lớn này, chắc chắn là lời đồn nhảm sẽ càng điên cuồng. Nếu năng lực chịu đựng kém một chút, có khả năng sẽ trực tiếp sụp đổ!
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] thở dài.
"Tôi không biết Lý Vũ Hân mang thai phá thai lúc nào, tôi còn tưởng cô ta vẫn còn độc thân đấy."
Từ Huyền ung dung nói: "Cô ta quả thật là độc thân, không có bạn trai."
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] ngây ra: "Vậy sao cô ta..."
Từ Huyền cười phụt một tiếng: "Ai nói mang thai thì nhất định là bạn trai làm chứ?"
Nghe thấy Từ Huyền nói như vậy, [Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] không khỏi thở dài: "Bác sĩ Từ anh đừng nói nữa, tôi hiểu rồi…"
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live của cô cũng có đôi chút suy đoán. Chỉ sợ lại là câu chuyện sa đọa của một sinh viên nữ…
Từ Huyền cười như không cười: "Cô sẽ không cho rằng, là cô ta xài quá nhiều tiền, nợ nần chồng chất đó chứ."
"Vì trả tiền, bất đắc dĩ đi làm gái, bán cơ thể?"
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] ngây ra: "Lẽ nào không đúng à?"
Từ Huyền chậm rãi lắc đầu: "Bạn học này của cô rất thông minh."
"Thông minh hơn cô nghĩ nhiều."
"Bởi vì hoàn cảnh gia đình cô ta kém, cho nên từ nhỏ đã khao khát có cuộc sống của người giàu."
"Cũng may vận may của cô ta không tồi, dung mạo cũng xem là ổn. Đây cũng là vốn liếng lớn nhất của cô ta."
"Nhưng cô ta biết, nếu như bán thân như gái bình thường thì chỉ có thể kiếm được chút tiền."
"Muốn thật sự có được cuộc sống mà cô ta mong muốn thì còn thiếu rất nhiều."
"Vì vậy cô ta đã mua đồ xa xỉ, dùng mỹ phẩm dưỡng da loại tốt nhất."
"Đồng thời, chú tâm duy trì chừng mực để qua lại với người khác."
"Cũng không dám tùy tiện tìm bạn trai, tạo cho bản thân sự mới lạ."
"Mục đích chính là thiết lập bản thân, biến mình thành nữ thần có thể nhìn nhưng không có được ở trong mắt của mọi người."
"Thời buổi này, dù sản phẩm có tốt cũng đều cần đóng gói."
"Người cũng như vậy."
"Giá trị nhan sắc cũng vậy."
"Cô mặc một chiếc áo lót, tất chân có giá mười lăm tệ mua ở Pinduoduo, trong mắt người khác chính là làm gái một lần năm trăm tệ."
"Cô mặc trang phục cosplay, hoá trang thành Haruno Sakura, đến triển lãm truyện tranh."
"Mấy nam giới thích ru rú trong nhà sẽ đồng ý bỏ ra năm nghìn tệ, chỉ vì đánh một lần Poker trong hiện thực với cô vợ người giấy yêu thích."
"Cả người cô dùng hàng hiệu, một cái túi xách tùy ý cũng mấy vạn tệ."
"Bản thân không có được mấy nghìn vạn tệ sẽ không dám cưới cô về nhà."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Lãng phí xa xỉ mà cô nghĩ thật ra là khoản đầu tư cần phải có khi cô làm ăn."
[Sở Sở Sợ Quỷ Từ Nhỏ] nghe đến ngây ngốc.
Thì ra thế giới của người trưởng thành phức tạp như vậy sao?
Cô chần chờ nói: "Vậy sao cô ta..."
"Cô muốn nói sao lại đến bước phá thai đúng không?"
Từ Huyền mỉm cười bổ sung lời nói của cô: "Rất đơn giản, chơi thua rồi thôi."
"Hoặc là nói chính xác hơn, nên gọi là: Đầu tư thất bại."
"Tuy bạn học đó của cô thông minh. Nhưng vẫn chưa thật sự làm ăn."
"Cô ta không biết bán đồ, không phải là đóng gói sẵn thì nhất định có thể thu hút khách hàng."
"Cuối cùng phải có khách hàng chốt đơn mới được."
Từ Huyền thản nhiên nói: "Tuy cô ta thường ra vào nơi nhập giá cao."
"Nghĩ mọi cách để làm quen với người có tiền."
"Nhưng muốn tìm được khách hàng thích hợp, không phải dễ dàng như vậy."
"Đặc biệt là mục tiêu của cô ta không phải kiếm được chút tiền, mà là gả cho phú hào cưới hỏi đàng hoàng."
"Điều này càng không dễ dàng."
"Các con đường tiếp xúc với người có tiền, tiêu hao cũng không nhỏ."
"Cô ta lại không có tiền, chỉ dựa vào các khoản vay, mượn mới trả cũ."
"Từ mấy chục vạn tệ đến trăm vạn tệ, nợ càng ngày càng nhiều."
"Phần lớn đều có lãi suất, quả cầu tuyết càng lăn càng to."
"Vốn dĩ ban đầu cô ta cũng không quan tâm."
"Những khoản nợ này nhìn thì khoa trương, nhưng chỉ cần cô ta thành công lên một lần, thì những số tiền này chỉ là số tiền nhỏ. Tùy ý đều có thể trả hết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận