Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 1025 - Là chính anh làm mất phong thủy nơi đó đấy (1)

Từ Huyền thản nhiên nói: “Chẳng lẽ anh không biết, cái thứ phong thuỷ này sẽ thay đổi à?”
“Anh khai thác mỏ tại ngọn núi ngay bên cạnh mộ của cha anh.”
“Mười năm này, một ngọn núi đẹp đẽ cơ bản là bị anh móc rỗng cả.”
“Phong thủy của mảnh đất chôn cha anh, chính là bị bản thân anh làm hỏng đấy!”
Phùng Bằng vội vàng nói: “Không đúng bác sĩ Từ.”
“Ngọn núi mà tôi khai thác nằm cách mộ của cha tôi tận mấy cây số lận mà.”
“Tôi còn cố ý hỏi đại sư phong thủy.”
“Vị đại sư kia cũng nói, đào quặng ở khoảng cách ấy cũng sẽ không ảnh hưởng đến phong thuỷ nơi cha tôi mà...”
Từ Huyền cười như không cười nói: “Dưới tình huống bình thường thì đúng là không ảnh hưởng.”
“Thế nhưng ai bảo thuộc hạ của anh không tuân theo quy định chứ.”
“Tôi hỏi anh, lúc anh lấy quặng có phải là sử dụng thuốc nổ hay không?”
“Thuốc nổ này cũng không phù hợp với quy phạm quốc gia có đúng không?”
Sắc mặt Phùng Bằng có chút xấu hổ: “Đúng thế.”
Những người đi khai thác mỏ như bọn họ không có khả năng không cần đến thuốc nổ. Chỉ dựa vào máy móc và sức người thôi thì phí tổn còn cao hơn cả bầu trời! Thế nhưng quốc gia quản lý rất nghiêm ngặt đối với phương diện này.
Để đảm bảo an toàn, quốc gia cũng có tiêu chuẩn sử dụng đối với loại thuốc nổ dân dụng như thế. Bất kể là số lượng hay là sức nổ đều có hạn chế cực lớn.
Đôi khi gặp phải một số ngọn núi khá là cứng rắn, loại thuốc nổ đó sẽ khó có thể xử lý được.
Các ông chủ quặng mỏ đương nhiên sẽ nghĩ biện pháp chế tạo ra một ít thuốc nổ mãnh liệt từ một số con đường như chợ đen, hoặc là tự mời người đến làm. Đây chính là “quy tắc ngầm” trong nghề.
Từ Huyền thở dài: “Vậy không phải đúng rồi sao.”
“Lượng thuốc nổ anh sử dụng quá lớn, lại còn không phải là lần một lần hai.”
“Hơn nữa trong mười năm này, anh lấy quặng bạo lực trong thời gian dài, dẫn đến sức ứng của tầng đá ngầm bị phá hư.”
“Dẫn đến động đất...”
“Cũng chính là ‘quặng chấn’ theo ngôn ngữ trong nghề các anh.”
“Anh còn nhớ rõ trước đây không lâu có công nhân báo cáo với anh, có một cơn địa chấn loại nhỏ không?”
“Tuy độ rung lắc mà cơn địa chấn ấy biểu hiện ra rất yếu, ảnh hưởng cũng không lớn.”
“Nhưng nó lại chặt đứt nguồn nước ngầm của ngọn núi chôn cất cha anh.”
“Anh có thể đi nhìn xem.”
“Ở trong ngọn núi kia hẳn là có một dòng sông nhỏ, bây giờ nó đã khô kiệt.”
“Ngọn núi kia thiếu nước một cái, phong thuỷ lập tức sẽ từ đại cát biến thành đại hung ngay!”
“Không chỉ không thể tạo phúc cho đời sau, còn có thể rút khí vận của hậu nhân ra nữa đấy...”
“Do đó không phải anh đã chịu ảnh hưởng rồi à...”
Lúc này Phùng Bằng đã há hốc mồm.
Cho dù như thế nào ông cũng không nghĩ không ra, thế mà lại là vì quặng mỏ nhà mình không tuân theo thao tác quy định, dẫn đến cách cục như hiện giờ. Xét đến cùng nguyên nhân vẫn là do bản thân ông cả...
Tiền Huy ở bên cạnh cũng nghe mà hơi xúc động.
“Lão Phùng, anh như thế này thuần túy là do tự mình làm ra mà.”
“Hoàng đế cổ đại người ta tìm khắp mọi người đi xem lăng mộ tổ tông, không cho người ngoài vào.”
“Còn anh thì hay lắm, chạy đến bên cạnh mộ phần của cha mình để lấy quặng, anh đang nghĩ cái gì thế?”
Phùng Bằng thở dài: “Không phải tôi nghĩ, dù sao khi còn sống cha tôi đã ở quặng mỏ quen rồi à, hẳn là chẳng để bụng đâu.”
“Mộ ông ấy nằm xa xôi như thế, xung quanh cũng không có hàng xóm nào để chuyện trò tâm sự.”
“Cho ông ấy nghe âm thanh quen thuộc, còn có thể khiến ông ấy cảm thấy náo nhiệt chút...”
Khóe miệng Tiền Huy co giật.
Lý do này, rất tốt rất mạnh mẽ...
Vẻ mặt Phùng Bằng khổ sở nói: “Bác sĩ Từ, thế tôi phải làm sao bây giờ?”
Từ Huyền mỉm cười: “Chuyện này rất đơn giản.”
“Đổi mộ của cha anh sang một nơi khác là được rồi.”
Phùng Bằng nghe xong cũng thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Được, vậy tôi sẽ đi xử lý ngay bây giờ luôn đây.”
“Đúng rồi, bác sĩ Từ...”
Ông chần chờ một chút, có chút ngượng ngùng nói: “Cậu có thể chỉ điểm cho tôi.”
“Xem nơi nào có bảo địa phong thủy không...”
Từ Huyền nói thẳng: “Anh không cần đi tìm đâu.”
“Trực tiếp mua nghĩa địa công cộng tốt chút để chôn cất là được.”
Phùng Bằng sửng sốt: “Hở? Vậy cũng được nữa á?”
Từ Huyền mỉm cười hỏi ngược lại: “Sao lại không chứ?”
“Bình thường nghĩa địa công cộng đều được chọn ở những nơi dựa vào núi non, khe suối chảy quanh, điều kiện phong thuỷ cũng sẽ không quá kém.”
“Nếu như anh nguyện ý bỏ ra cái giá lớn, còn có thể bảo bọn họ để lại vị trí tốt cho anh.”
“Nếu như không hài lòng nữa thì còn có thể yêu cầu họ định chế cho anh.”
“Đắp ngọn núi giả, đào sông nhân công gì gì đó bên cạnh mộ phần.”
“Đập vào đó mấy trăm triệu, chỉ cần chịu dùng tiền, có bố cục phong thủy đỉnh cấp nào mà không xây được chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận