Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 775 - Khiếp sợ, còn có chuyện bác sĩ Từ không biết hả? (1)

“Tôi không ngại nói cho ông bà biết, mấy năm này là khoảng thời gian sung sướng nhất mà anh ta từng sống.”
Các khán giả xem live khác trong phòng live đều phục sát đất.
“Vãi beep! Kế hoạch này trâu bò thật đấy!”
“Cười chết mất thôi, thật là hay cho một cái tư duy ngược chiều!
[cười khóc.jpg].”
“Khó trách ban nãy không muốn chia sẻ địa chỉ của mình.”
“Từ đã, tôi không rõ cho lắm, không phải hai ông bà này đang trốn tránh à? Sao còn chạy đến hỏi bác sĩ Từ chuyện con mình làm gì?”
Từ Huyền nhìn thoáng qua bình luận, mở miệng trả lời: “Rất đơn giản thôi.”
“Bởi vì người cho vay nặng lãi mà con trai bọn họ mời đến diễn thật quá, dọa sợ được bọn họ.”
“Hai vị này còn thật sự cho rằng một khi đám người kia không thu được tiền thì sẽ chém tay chặt chân.”
“Tiềm thức bọn họ cảm thấy con trai bọn họ hẳn là không sống được mấy năm nữa.”
“Vì vậy bọn họ đem số tiền tiết kiệm duy nhất đi mua bảo hiểm nhân thọ đắt đỏ cho con trai mình.”
“Chỉ cần con trai chết là bọn họ có thể lấy được bồi thường của công ty bảo hiểm.”
“Đáng tiếc, lúc trước bọn họ chém nhân quả dứt khoát quá.”
“Con của bọn họ cũng cố ý giấu diếm, thế mà thực sự không tìm thấy người đâu.”
“Có tìm được người hay không bọn họ không quan tâm.”
“Thế nhưng không biết sống chết ra sao thì lại phiền toái, căn bản là không biết có được bồi thường bảo hiểm hay không.”
“Rơi vào đường cùng, chỉ có thể tới tìm tôi hỏi xem...”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều sa mạc lời.
Hay lắm!
Hai vị này thật đúng là biểu hiện câu mượn gió bẻ măng đến cực hạn luôn mà!
Có đứa con trai “nghiện cờ bạc” như thế mà vẫn có thể ép ra chút dầu mỡ được nốt... Nếu như đặt tâm tư lên chính đạo, nói không chừng thật sự kiếm không ít tiền nhỉ...
Lúc này, sắc mặt của hai vợ chồng già này đã khó coi không gì sánh được.
[Thương Thay Người Tóc Bạc] mở miệng nói: “Bác sĩ Từ, nếu thằng nhãi đó không có vay mượn thì cậu nói tình hình hiện tại của nó cho chúng tôi biết đi.”
“Nó là con cái, chẳng lẽ không phải nó nên gánh vác nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ khi về già à?”
Vô số khán giả xem live đều sợ ngây người. Da mặt sao mà lại dày đến thế?
“Con mẹ nó tôi phục rồi! Sống tới bây giờ chưa từng thấy kẻ nào vô liêm sỉ như vậy!”
“Hai lão già khọm khẹm này! Tại sao còn có mặt mũi đưa ra yêu cầu đó nữa thế?”
“Mẹ nó, làm tui tức giận quá đi mất!”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Anh ta đã đưa phí phụng dưỡng rồi.”
[Thương Thay Người Tóc Bạc] sửng sốt: “Nó đưa lúc nào?”
Từ Huyền lạnh lùng nói: “Chắc là ông bà đã quên mất, không bao lâu sau khi con của ông bà ‘chạy trốn’.”
“Ông và vợ ông được cơ quan từ thiện lựa chọn là “người già thiện nguyện”, mỗi tháng đều có thể thu được 1500 tệ tiền từ thiện.”
“Ông tưởng số tiền đó tới bằng cách nào?”
“Thật sự cho rằng có kẻ ngu nào đó nguyện ý cho ông bà nhiều tiền như thế à?”
[Thương Thay Người Tóc Bạc] ngẩn ngơ, nhất thời nổi giận: “Tiền đó là phí phụng dưỡng á?”
“Chút tiền đó ai mà xài đủ được? Đi cho ăn mày à?”
“Cậu mau nói địa chỉ của thằng khốn đó cho tôi biết! Tôi tự đi tìm nó!”
“Tôi cũng không tin, nó dám không cho cha nó tiền!”
Từ Huyền cười nhạt, lắc đầu nói: “Chuyện này hả... tôi không biết.”
[Thương Thay Người Tóc Bạc] ngẩn ngơ: “Sao mà cậu không biết được???”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi là bác sĩ tâm lý chứ có phải thầy coi bói đâu, làm sao có thể chuyện gì cũng biết được.”
[Thương Thay Người Tóc Bạc] trừng to mắt: “Không phải ban nãy cậu nói, có thể đưa địa chỉ cho tôi à?”
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “À, tôi thuận miệng nói thôi mà.”
Sắc mặt [Thương Thay Người Tóc Bạc] nhất thời cứng đờ.
Lý do đường hoàng như thế, ông ta thật đúng là không cách nào phản bác được...
Vô số khán giả xem live trong phòng đều cười hả hê.
“Chết cười mất, vẻ mặt nghiêm trang nói giỡn đó của bác sĩ Từ tuyệt thật!”
“Nếu không phải trước đó tui có coi livestream thì suýt nữa tui tin luôn rồi [đầu chó.jpg].”
“Đúng thế, bác sĩ tâm lý thì sao có thể cái gì cũng biết được? Có lý lẽ có chứng cứ, khiến người tin phục.”
“Ha ha, cách triển khai này tôi nhìn mà sảng khoái thật! Bác sĩ Từ tiếp tục bật lại ông ta đê!”
[Thương Thay Người Tóc Bạc] thấy bình luận trên màn hình, cũng tức đến suýt chút nữa phun một búng máu ra ngoài.
Ông ta lạnh lùng hừ, trực tiếp ngắt kết nối luôn.
Đông đảo khán giả xem live đều ngạc nhiên, sau đó là hưng phấn hẳn.
“Có phải ban nãy người này bị bác sĩ Từ làm cho tức quá chạy mất, không giao phí cố vấn không thế?”
“Ha ha, đã lâu rồi không thấy tên ngốc lớn mặt nào dám không giao phí cố vấn!”
“Có phải người này bị ngu không thế?”
“Người khác thì tôi không dám hứa chắc, thế nhưng hai vị này ấy hả, cảm giác với tính cách của hai người bọn họ, thật đúng là có thể làm ra chuyện như vậy đấy...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận