Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 575 - Sợ là kiểu chết này sẽ khiến dòng họ cười chê cả đời (1)

“Lúc đầu, tôi vốn không nghĩ gì nhiều.”
“Nào ngờ, sau khi mẹ tôi qua đời, bà đã báo mộng cho tôi, mấy lần đó đều mắng cha tôi.”
“Tôi nghi ngờ... liệu mẹ tôi chết có phải là... là cha tôi...”
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] nói đến đây thì mặt mày xoắn xuýt, không nói tiếp được nữa.
Tuy cô không nói rõ ra nhưng đông đảo khán giả trong phòng live đều nghe hiểu được. Khó trách cô gái này nãy giờ cứ ngập ngừng mãi, dáng vẻ muốn nói lại không dám nói.
Nếu xác nhận là thật, vậy đúng là rất khó nhằn nha...
Nói ra, người đó là cha ruột của mình. Không nói ra lại cảm thấy rất có lỗi với mẹ...
Rất nhiều khán giả xem live đều đồng cảm với em gái này.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Cô đoán không sai.”
“Quả thực cái chết của mẹ cô có liên quan rất lớn đến cha cô.”
“Sao cơ?”
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] nhất thời run rẩy trong lòng.
Từ Huyền nói tiếp: “Trước tiên tôi nói cho cô biết mẹ cô qua đời thế nào đã.”
“Chắc hẳn cô biết mẹ cô có tính cách điển hình của thế hệ trước, làm người tương đối... tương đối tiết kiệm nhỉ?”
“Từ xưa tới nay, vòi nước trong phòng bếp và toilet của nhà cô chưa khóa bao giờ, lần nào cũng mở chút ít để nước chậm rãi nhỏ giọt.”
“Sau đó, mẹ cô đặt một chiếc xô bên dưới.”
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] cười khổ: “Bác sĩ Từ, đúng là thế.”
“Mẹ tôi nói với tôi như vậy sẽ không làm quay đồng hồ nước, có thể giảm bớt rất nhiều tiền nước.”
Từ Huyền thở dài: “Vấn đề nằm ở chỗ này.”
“Trước đây không lâu, xô nhựa đựng nước nhà các cô bị cha cô không cẩn thận làm rơi xuống đất và thủng một lỗ nhỏ.”
“Lúc đầu, cha cô biết tính tình của mẹ cô, muốn lén lút ném nó đi.”
“Kết quả, sau khi mẹ cô phát hiện đã mắng cha cô một trận rồi lại kiếm cái xô về.”
“Kế đó bà dán lại bằng keo dính cao su và tiếp tục dùng.”
“Keo dính cao su này là loại rẻ tiền nên chất lượng không tốt lắm. Không bao lâu, cái xô đã bắt đầu rỉ nước lại.”
“Kết quả chính là nửa đêm mẹ cô không chú ý có nước trên mặt đất.”
“Cộng thêm dép lê dưới chân đã mòn hết đế nhưng mẹ vẫn cô không chịu bỏ, khả năng chống trơn trượt của nó rất kém.”
“Nên mẹ cô không cẩn thận ngã đập đầu, cứ thế mà ra đi...”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe tới cạn lời.
“Ôi móa ơi, chết kiểu này, hèn gì cha bệnh hữu mãi không chịu nói, chỉ sợ vừa kể ra một phát sẽ bị dòng họ chế giễu cả đời đó...”
“Mẹ của bệnh hữu này cứ thế tự ép chết mình...”
“Cho nên cha bệnh hữu làm rơi cái xô, thành ra vợ mình ngủm luôn? [Cười khóc.jpg].”
“Mới đầu nghe khá là rầu, lầu trên nói xong, tôi lại cảm thấy có chút mắc cười.”
“Ầy, bà tôi cũng thích dùng xô nước để ăn gian tiền nước nè, còn dùng nước rửa rau dội toilet gì đó nữa, có khuyên thế nào bà cũng không sửa được thói quen này.”
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] nghe đến ngây người, sững sờ không nói nên lời. Lát sau, cô mới lấy lại tinh thần.
Vẻ mặt cô hơi phức tạp, không biết nên nói gì cho phải, trông vừa khổ sở vừa thở phào nhẹ nhõm.
Tốt xấu gì cuối cùng cũng không phải bi kịch gia đình như cô tưởng tượng...
Hồi lâu sau, cô mới thở dài: “Mẹ... mẹ tôi đúng là có tính cách như vậy.”
“Trước đó tôi đã nói với bà rất nhiều lần nhưng bà đều không nghe...”
“Bác sĩ Từ, vậy mẹ tôi báo mộng cho tôi để mắng cha tôi là vì bà vẫn còn tức giận ư?”
Từ Huyền bình thản nói: “Đúng là tức giận thật.”
“Nhưng mà có lẽ nguyên nhân bà tức giận không giống cô nghĩ cho lắm.”
“Sắp tới là thời gian cúng thất 35 ngày của mẹ cô, nhà cô định đốt quần áo, đồ dùng gì đó cho bà đúng không?”
[Lỗ Tai Mèo Tiểu Dã] buồn bực gật đầu: “Đúng vậy.”
Chỗ họ quả thực có tập tục này.
Sau khi người thân qua đời, ở thất thứ ba hoặc thất thứ năm phải đốt tất cả đồ để ở nhà của người đã khuất.
Bề ngoài là để cho người đã khuất lấy đi sử dụng.
Thật ra là nhằm phòng ngừa người thân của người qua đời nhìn vật nhớ người, trong lòng khó chịu mà thôi.
Từ Huyền mỉm cười: “Thế thì phải rồi.”
“Mấy năm nay, cha mẹ cô thật sự khá gian nan vất vả.”
“Thời điểm thu dọn đồ đạc, ông định đốt toàn bộ những đồ dùng hỏng hóc hoặc rách nát trong nhà.”
“Sau đó sẽ mua lại đồ mới.”
“Chính vì vậy mới khiến mẹ cô không vui, bà cảm thấy sau khi bà không còn ở đó, cha cô bắt đầu vùng lên, dám lãng phí như vậy!”
“Thế là bà nổi giận báo mộng cho cô, muốn cô ngăn cản cha cô.”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều trưng ra vẻ mặt kỳ quái. Mọi người hơi muốn cười nhưng lại không cười được.
“Hay đấy, hồi nãy tôi còn tưởng rằng mẹ bệnh hữu tự ép chết mình đã là keo kiệt đến cực hạn, không ngờ vẫn là tôi nông cạn...”
“Cười chết, đột nhiên tôi cảm thấy cha bệnh hữu hơi bị đáng thương là sao nhở [Cười khóc.jpg].”
Bạn cần đăng nhập để bình luận