Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 157 - Các anh em, chuẩn bị ăn tiệc thôi! (1)

“Bác sĩ Từ, [Người Tốt Gặp Phúc Báo] là vì làm không đủ nhiều chuyện tốt, cho nên mới bị báo ứng à?”
Các bạn xem live khác cũng đều ấn like cho một số bạn xem live.
Những lời này, vừa lúc chọc trúng suy nghĩ của bọn họ.
[Người Tốt Gặp Phúc Báo] cố nhiên không giống như lời ông ấy nói, suốt đời làm việc tốt tích đức, nhưng mà rõ ràng không phải là loại người xấu đại gian đại ác.
Số phận của ông ấy cả đời này không khỏi cũng quá bi thương rồi đi. Có phải vận mệnh hơi hà khắc với ông ấy không.
Rất nhiều bạn xem live, cũng giống như [Người Tốt Gặp Phúc Báo], chính là một người thường với trình độ đạo đức không trên không dưới. Sau khi nhìn thấy vận mệnh của ông ấy, không khỏi có chút tâm thái một con ngựa đau cả tàu bỏ.
Từ Huyền thản nhiên nói: “Cũng không phải là báo ứng, chỉ có thể nói vận khí không tốt thôi.”
“Nhiều khi, số mạng của người cũng không hoàn toàn là do thiện ác có thể quyết định.”
“Nhất định muốn tìm một nguyên nhân, chỉ có thể nói là thế giới này, hiện tại tạm thời đổ bệnh.”
Hai câu nói cuối cùng, có chút không giải thích được.
Đông đảo bạn xem live đều nghe không hiểu ý của Từ Huyền.
Trong lòng Từ Huyền rõ ràng, đối với mấy bạn xem live phổ thông này, không thể nói quá rõ ràng. Thế giới này rốt cuộc có báo ứng thiện ác hay không?
Đối với vấn đề này, đại đa số người đều có hai loại suy nghĩ. Một loại là cho rằng, thiện ác có báo.
Làm chuyện tốt sẽ tích đức. Làm chuyện xấu sẽ bị ông trời trừng phạt. Không phải không báo, thời gian chưa tới thôi.
Một loại khác, chính là chủ nghĩa duy vật triệt để.
Cho rằng là nhân quả báo ứng gì gì đó, hoàn toàn không tồn tại. Hai loại suy nghĩ này cái nào mới đúng?
Đều đúng, thế nhưng đều không hoàn toàn đúng.
Vậy thì thế giới này rốt cuộc là dạng gì, có nhân quả báo ứng hay không? Trước kia quả thật đã từng có, nhưng mà bây giờ lại không hoàn toàn có.
Nhân quả báo ứng, cũng là một loại quy tắc thiên đạo.
Hiện tại quy tắc thiên đạo không được đầy đủ, cho nên nhân quả báo ứng cũng xuất hiện bug.
Nhân quả thiện ác sẽ chỉ có tác dụng trên người một nhóm người, mà quên đi một nhóm người khác. Còn có một nhóm người, có tác dụng mang tính gián đoạn.
Ví dụ như giống như kiểu [Người Tốt Gặp Phúc Báo], một người thường không tính là quá xấu, bất luận làm chuyện gì tốt, thiên đạo đều hoàn toàn không thấy được. Hơi làm ác tí thôi thì lập tức lọt vào báo ứng.
Lại ví dụ như rõ ràng là đại ác nhân, giết người phóng hỏa thiên đạo cũng không quản.
Chỉ thỉnh thoảng làm mấy chuyện tốt, lại được thiên đạo ngợi khen, các loại chuyện tốt đều đến cùng một lúc. Vừa nhìn như thế thì có vẻ vô cùng không quy luật đồng thời không công bằng.
Nếu miễn cưỡng phải lấy ví dụ thì giống như là một trò chơi trên mạng. Trước khi lập trình viên tạm rời cương vị công tác thì xóa linh tinh số liệu của trò chơi. Hơn nữa vừa rồi đều không có thông báo cho quản lý.
Vì vậy bug mọc lan tràn, vẫn còn có thể miễn cưỡng duy trì vận hành. Nguyên nhân chính là như vậy, Từ Huyền mới nói, thế giới này bị bệnh. Cần một vị bác sĩ năng lực cao cường, mới có thể trị tốt được...
Cộc cộc cộc!
Ngón tay Từ Huyền khẽ gõ lên mặt bàn, từ từ mở miệng nói: “Được rồi, hiện tại kết nối với vị bệnh hữu kế tiếp.”
“ID là [Ma Pháp Sư Thực Tập].”
Một chàng trai để mái tóc bóng lộn, đẹp trai, quần áo lịch sự xuất hiện ở trong màn hình. Vừa nhìn lướt qua, hình tượng vẫn còn rất đẹp trai.
Chàng trai được chọn trúng không nói hai lời, chuyển hai quả tên lửa siêu cấp cho Từ Huyền trước cái đã. Mới vừa gặp mặt đã trả phí cố vấn luôn rồi.
Từ Huyền không khỏi bật cười: “Vị bệnh hữu này, không cần phải gấp gáp như vậy.”
“Nói đi, anh có vấn đề gì thế.”
Vẻ mặt [Ma Pháp Sư Thực Tập] khẩn trương, cố gắng rặn ra một nụ cười, lắp bắp nói: “Bác… bác… bác sĩ Từ chào ngài.”
“Tôi chỉ đơn thuần là fan của ngài, tương đối kính ngưỡng ngài thôi.”
“Vừa nãy cũng là hiếu kì rút thăm trúng thưởng một cái, không nghĩ thế mà lại trúng thật.”
“Tôi không có việc gì đặc biệt muốn hỏi hết, chúc ngài thân thể khỏe mạnh, vạn sự như ý.”
“Cứ… cứ… cứ như vậy đi, không còn gì nữa, tôi xuống đây.”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] lắp ba lắp bắp nói vài câu đã nói rõ tình huống, thế mà lại cũng làm chuẩn bị lập tức logout. Đông đảo bạn xem live trong phòng live đều có chút đoán không ra ý nghĩ của anh ta.
Người này cũng quá không có đạo lý đi? Chớ không phải là cố ý chạy tới làm trò hề đấy chứ?
Lúc này, Từ Huyền cười nhạt: “Lần đầu tiên xem livestream của tôi đã nguyện ý làm fan của tôi rồi, tôi rất vui vẻ.”
“Có điều, anh không cần phải sợ như thế, có chuyện gì nói ra là tốt rồi.”
[Ma Pháp Sư Thực Tập] đều sắp bật khóc.
Vẻ mặt anh ta tủi thân nói: “Bác sĩ Từ, tôi thật sự không dám nói... Phi, tôi không sao hết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận