Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 153 - Dáng vẻ xấu là vì trả thù đàn ông

“Đi theo đường tà môn ma đạo, đương nhiên dễ dàng bị phản phệ.”
Hiện giờ, số lượng khán giả trong phòng live khoảng hơn mấy trăm vạn. Ngoài ra còn có đến vài trăm vạn người xem video thu hình lại. Đa số khán giả xem live nghe hắn nói lời này đều không hề nghĩ gì nhiều.
Nhưng cũng có một vài người lại như có điều suy nghĩ. Sau khi bọn họ nghe Từ Huyền nói ra hai câu này.
Lần nữa suy xét lại những lựa chọn mình từng làm, hoặc muốn làm trong lòng một phen. Lập tức có một số người bị Từ Huyền ảnh hưởng, đưa ra lựa chọn khác với ban đầu.
Từ Huyền nói: “Được rồi, giờ chúng ta kết nối khán giả xem live tiếp theo.”
“ID là [Người Tốt Gặp Phúc Báo]”
Sau khi Từ Huyền kết nối.
Một ông bác hơn năm mươi tuổi xuất hiện trong phòng live.
Tuy rằng ông bác này lớn tuổi hơn Chị Đóa vừa rồi nhiều, nhưng gương mặt vẫn rặt vẻ tang thương.
Rõ ràng là người không giàu có gì mấy, dáng vẻ tương đối nghèo khổ...
“Xin...... xin chào bác sĩ Từ.”
[Người Tốt Gặp Phúc Báo] hơi e dè lên tiếng chào Từ Huyền, sau đó căng thẳng tới mức nói không nên lời. Khán giả trong phòng live cũng thấy có chút kỳ quái.
Vừa nhìn là biết ông bác lớn tuổi này không thường xem livestream. Vậy sao lại tìm đến và kết nối với bác sĩ Từ nhỉ.
Từ Huyền nói: “Bác không cần phải căng thẳng, có vấn đề gì bác cứ nói bình thường là được.”
[Người Tốt Gặp Phúc Báo] chần chờ một chút, sau đó mở miệng: “Đồng chí bác sĩ, tôi không có bệnh gì cả.”
“Tôi nghe người khác nói nơi này có vị bác sĩ rất lợi hại, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý.”
“Nên tôi...... muốn nhờ cậu giúp tôi tìm bé con nhà tôi.”
“Tôi đã tìm mấy chục năm! Tìm khắp mọi nơi, nhưng chỗ nào cũng không tìm thấy!”
“Chỉ cần có thể tìm bé con nhà tôi về, tất cả tiền của lão đều có thể cho cậu!”
“Đại ân đại đức của cậu, lão làm trâu làm ngựa cũng nguyện báo đáp!”
Nói rồi, ông lão này mau chóng rơi nước mắt.
Ông đột nhiên quỳ xuống, dập đầu rầm rầm mấy cái trước camera ghi hình. Có thể thấy rõ mấy lần dập đầu này dùng sức rất lớn, ngay cả trán của ông đều bị đập tới đỏ bừng.
Các khán giả xem live đều bị một màn này làm cho khó chịu trong lòng. Thật sự nhìn ông bác này khá là đáng thương.
“Bác trai à, bác tìm bác sĩ Từ cũng coi như đúng người á! Bé con nhà bác có chạy tới Hắc Châu (Châu Phi hay sao?) cũng có thể tìm về cho bác.”
“Sao bác không tìm đến bác sĩ Từ sớm hơn một chút chứ! Mất tích vài chục năm rồi mới đến, nếu như là mười mấy năm trước...... Aizz, mười mấy năm trước bác sĩ Từ còn chưa livestream mà? Thôi quên đi vậy.”
“Bác ấy nhìn thật đáng thương, bác sĩ Từ, phí tư vấn của ông bác này là bao nhiêu vậy, tôi có thể trả giúp ông ấy không?”
Từ Huyền nhíu mày, hồi lâu cũng không nói gì.
Một lát sau, hắn lên tiếng: “Vị bệnh nhân này, bác thật sự muốn hỏi à?”
“Cá nhân tôi đề nghị bác, nếu như bác không cam tâm, muốn tìm thì có thể tiếp tục tự mình tìm.”
“Tốt nhất đừng hỏi tôi chuyện này.”
“Nếu không, có lẽ bác sẽ gặp phải hậu quả không tốt.”
Những khán giả xem live trong phòng live đều sửng sốt.
Trong số những lần xem livestream từ đó đến nay, đây vẫn là lần đầu tiên họ nhìn thấy Từ Huyền can ngăn một vị “bệnh nhân”. Trước kia, cho dù có gặp trúng bệnh nhân không hợp lẽ thường tới đâu chăng nữa, Từ Huyền cũng chưa từng nói qua loại lời nói như vậy.
[Người Tốt Gặp Phúc Báo] cũng có chút mơ màng.
Hoàn toàn nghĩ không ra.
Chỉ là muốn tìm một đứa nhỏ mà thôi, tại sao Từ Huyền lại nói ông không có hậu quả tốt. Ông còn tưởng rằng Từ Huyền không muốn giúp ông, lại hung hăng dập đầu với hắn mấy cái.
"Lão không sợ hậu quả gì cả, bác sĩ cầu xin cậu hãy nói cho tôi rốt cuộc đứa nhỏ ở đâu!"
"Cả đời lão làm chuyện tốt tích đức, ngay cả chuyện che giấu lương tâm đều đã làm."
"Mỗi ngày đều cầu thần bái phật, đến ba mươi lăm tuổi, cuối cùng cũng có được đứa nhỏ này!"
"Cho dù đứa nhỏ tàn hay ngốc, chỉ cần tìm thấy thằng bé trở về, lão sẽ nuôi thằng bé cả đời."
"Cầu xin bác sĩ Từ giúp người mệnh khổ tôi đi!"
Rất nhiều khán giả xem live trong phòng live cũng nghe đến mức không nỡ. Rất nhiều người phát màn đạn khuyên Từ Huyền giúp đỡ.
Bọn họ cũng nhìn ra, có lẽ [Người Tốt Gặp Phúc Báo] là người hiền lành. Cả đời không có ý đồ xấu, bình thường thích giúp người làm niềm vui.
Kết quả làm chuyện tốt cả đời, lại lạc mất con của mình. Nghe đến đúng là đáng thương.
Thậm chí còn khiến nhiều người thầm chửi bới… ông trời đúng là có chút không công bằng. Từ Huyền lại thở dài.
"Thôi được, bác đã nói như vậy, vậy tôi sẽ nói cho bác biết."
"Nhưng tôi nói trước."
"Sau khi bác nghe xong, nhất định sẽ uất ức."
"Nhất định sẽ hối hận, thà rằng bản thân không biết."
"Bác chắc chắn muốn nghe chứ?"
[Người Tốt Gặp Phúc Báo] lập tức kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận