Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 640 - Đánh một cô gái đến mức đấy mà vẫn còn không tính là bạo lực gia đình hả?

[Rong Biển Xốp Giòn] vừa nói chuyện, cùng lúc đó, vẻ mặt cô có chút nghĩ mà sợ.
Bóng ma trong lòng khi cô tìm đến Từ Huyền lần trước quá nặng. Cô vất vả lắm mới gặp được một người bạn trai tiêu chuẩn.
Cô tự cho rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực trong đời.
Kết quả, không nghĩ ngờ lại gặp phải một tên đàn ông cặn bã xem cô như công cụ hình người để dẫn đường, NPC để làm nhiệm vụ. Nếu như gặp thêm một lần nữa, có khi cô thực sự sẽ mắc chứng rối loạn căng thẳng sau sang chấn yêu đương mất...
[Rong Biển Xốp Giòn] nói rồi mở hình ảnh của một nam sinh trên điện thoại di động cho Từ Huyền xem. Tống Sở Sở ở bên cạnh len lén liếc qua.
Cách ăn mặc của nam sinh ấy khá bình thường. Điều đáng nói duy nhất là bề ngoài, nói thế nào đây nhỉ... có vẻ vô cùng đặc biệt.
Cũng không phải nói anh ta trông xấu xí hay gì, nếu không nói về cái khác thì vẫn được tính là đẹp trai. Sở dĩ nói đặc biệt là bởi đường nét trên gương mặt anh ta thực sự tương đối xuất chúng.
Nếu dùng hai chữ để hình dung, đó chính là kiêu ngạo. Nếu dùng bốn chữ thì chính là kiêu căng khó thuần.
Nói chung, nhìn qua có vẻ kiêu căng.
“Đây, bác sĩ Từ, chính là người này đây...”
[Rong Biển Xốp Giòn] có chút ngượng ngùng nói: “Chúng tôi có quen biết nhau trong buổi họp mặt bạn học vài hôm trước.”
“Tôi cảm thấy... anh ấy khá là đặc biệt.”
“Ngoại trừ nói hơi nhiều ra thì những chuyện khác vẫn ổn.”
“Nói chuyện rất hòa hợp.”
[Rong Biển Xốp Giòn] chớp mắt: “Bác sĩ Từ, anh có thể nói cho tôi biết.”
“Nếu như sau này tôi kết hôn sống chung với anh ấy cả đời thì có thể có một cuộc sống hạnh phúc không?”
Vẻ mặt Từ Huyền hơi vi diệu.
Hắn ho khan: “Cụ thể là có hạnh phúc được hay không, chuyện này tôi không có biện pháp nói cho cô biết, chỉ có thể do cô tự phán đoán thôi.”
“Có điều tôi có thể nói ưu điểm và khuyết điểm của anh ta cho cô biết.”
[Rong Biển Xốp Giòn] thoáng chần chờ, gật đầu đáp: “Vậy cũng được.”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Người bạn trai đó của cô có tài vận không tệ lắm.”
“Tuy gia đình anh ta phổ thông, cũng không có cách nào trợ giúp anh ta được điều gì.”
“Có điều, trong vòng mấy năm nay anh ta sẽ làm giàu.”
“Cô mà ở cùng anh ta, xem như có thể cả đời không lo chuyện cơm áo.”
“Sẽ không phải khổ não vì tiền tài.”
[Rong Biển Xốp Giòn] thoáng rục rịch. Tuy cô không phải kiểu con gái hám làm giàu gì kia.
Có điều, ai mà không muốn đối tượng của mình là một người có tiền chứ.
Dù sao, có thể giúp mình bớt phấn đấu hẳn hai mươi năm, tóm lại rất tốt.
Chỉ là [Rong Biển Xốp Giòn] lại nghĩ tới một điểm, không khỏi cau mày nói: “Bác sĩ Từ, tôi nhớ không lầm thì hình như anh ấy nói mình là dân công sở...”
“Hơn nữa không phải là làm công tác tiêu thụ gì gì đó....”
“Loại công tác làm từng bước ăn tiền lương cứng như thế mà cũng có thể phát tài á?”
“Chẳng lẽ... sau này anh ấy sẽ nghĩ ra cách tự gây dựng sự nghiệp, ví dụ như làm buôn bán vân vân?”
Từ Huyền lắc đầu trả lời:
“Tài vận của bạn trai cô không phải tài vận chính đáng.”
“Mà là tài vận phi nghĩa.”
[Rong Biển Xốp Giòn] nửa hiểu nửa không gật đầu.
Sau đó cô lại hỏi: “Vậy... khuyết điểm của anh ấy thì sao?”
Từ Huyền nói thẳng: “Khuyết điểm cũng rất rõ ràng.”
“Bạn trai của cô có tính cách tương đối nóng nảy.”
“Cô ở chung với anh ta thì sẽ hay phải chịu đòn.”
“Đi cục cảnh sát hay bệnh viện gì đó đều chỉ là chuyện bình thường như cơm bữa...”
“Trên người cũng hay có vết thương, chỗ này xanh, chỗ kia tím... cô cũng không dám cho người quen biết nhìn thấy.”
Từ Huyền vừa nói xong câu này, sắc mặt [Rong Biển Xốp Giòn] tức khắc hoàn toàn thay đổi!
Cô trừng to mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Vãi thật!”
“Trong mấy ngày qua tôi đều không nhìn ra! Tên đó vậy mà còn là kẻ vũ phu nữa à!”
“Ở trước mặt tôi, tên đó ẩn nấp sâu thật đấy!”
“Bác sĩ Từ, cảm ơn anh đã nói cho tôi biết bộ mặt thật của tên này.”
“Hừ, loại chuyện bạo lực gia đình này, tôi tuyệt đối không thể nhịn được!”
“Cho dù anh ta có tiền đến đâu, tôi cũng sẽ không đi cùng với anh ta đâu!”
Từ Huyền cũng lắc đầu: “Cô đã hiểu lầm rồi.”
“Bạn trai cô vẫn đối xử tốt với cô.”
“Anh ta cũng sẽ không bạo lực gia đình với cô.”
Hắn vừa nói thế, cả [Rong Biển Xốp Giòn] và Tống Sở Sở ở bên cạnh đều có vẻ nghệt mặt ra. Sao bác sĩ Từ vừa mới nói lời này, mà một giây sau đã phủ nhận luôn rồi?
Đều đánh đến mức đi bệnh viện, vậy còn không phải bạo lực gia đình à?
[Rong Biển Xốp Giòn] ngạc nhiên: “Chờ đã... bác sĩ Từ.”
“Tôi nghe không hiểu ý anh lắm, anh có thể giải thích cho tôi thêm chút không?”
Từ Huyền ho khan, cười như không cười nói: “Cô tiếp xúc với anh ta trong mấy ngày qua, lẽ nào cô không cảm thấy anh ta nói chuyện hơi ít à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận