Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 189 - Cô ấy nói là yêu tôi từ cái nhìn đầu tiên, bác sĩ Từ có phải tôi đã gặp kẻ lừa đảo rồi không? (2)

“Cừ thật! Thì ra là nhịn không được động xuân tâm rồi!”
“Lừa đảo: Giảng đạo lý, vừa nãy ai nói trình độ của tôi không được thế? Nhìn đi! Nhìn đi! !”
“Hết cách rồi, đàn ông chúng tôi chính là chung thủy như vậy đấy, lúc mười tám tuổi thì thích con gái mười tám tuổi, đến lúc bốn mươi tám tuổi rồi vẫn thích mười tám tuổi như trước!”
[Bán Sỉ Quả Lê] bị nói thế, càng cảm thấy xấu hổ hơn, nhìn Từ Huyền giống như xin sự giúp đỡ.
Từ Huyền mỉm cười: “Vị bệnh hữu này, anh yên tâm đi, anh không có gì bệnh gì cả.”
“Trước đó anh đoán không sai. Đúng là anh đã gặp phải tên lừa đảo rồi!”
“Hả?”
[Bán Sỉ Quả Lê] nghe thấy lời Từ Huyền nói, nhất thời có chút mất mát. Các bạn xem live khác nhìn dáng vẻ của anh ta, không hiểu sao lại cảm thấy khá hài hước.
Chẳng qua cũng không phải là bọn họ có ác cảm gì đối với [Bán Sỉ Quả Lê], ngược lại cảm quan của bọn họ đối với anh ta lại khá tốt.
Dù sao nếu như đổi thành tên đàn ông khác hơi háo sắc một chút thôi, gặp phải loại chuyện như thế này, mặc kệ cô nàng đó có phải là lửa đảo hay không, đã sớm hạ thủ luôn rồi. Làm gì có thể chịu mấy tuần kiểu đó chứ?
[Bán Sỉ Quả Lê] thở dài nói: “Vậy thôi quên đi, tôi sẽ đuổi cô ấy đi vậy.”
“Cảnh cáo cô ấy sau này đừng tới nữa.”
Từ Huyền mỉm cười nói: “Anh đừng vội, hãy nghe tôi nói hết đã.”
“Tôi nói cô ấy là lừa đảo.”
“Là bởi vì cũng không phải cô ấy thật sự trúng tiếng sét ái tình với anh, hay là thích anh thật lòng.”
“Thế nhưng!”
“Cô ấy muốn kết hôn với anh, cũng không phải lừa anh. Là suy nghĩ thật lòng thật dạ của cô ấy.”
[Bán Sỉ Quả Lê] bị lời Từ Huyền nói làm cho càng thêm há hốc mồm.
Không thích, nhưng lại muốn kết hôn với một ông chú già như anh ta? Là vì điều gì thế?
Các bạn xem live khác cũng có vẻ mặt ngớ ra.
“Tôi đột nhiên nhớ đến, trước đó có một bệnh hữu có tên là [Tiểu Cương Cố Lên Nhoa]...”
“Đúng đúng đúng, bệnh hữu à anh có muốn quay về hỏi cha mẹ của anh xem, có phải anh là phú hào hàng tỉ ẩn núp không thế?”
[Tiểu Cương Cố Lên Nhoa] bỗng chốc xuất hiện, phát ra dấu ba chấm.
[Bán Sỉ Quả Lê] ho khan hai tiếng:
“Các anh đừng trêu chọc tôi nữa.”
“Cha mẹ tôi đều đã sáu bảy mươi rồi, vẫn còn một mực ở nông thôn, làm sao có thể là phú hào cho được?”
“Bác sĩ Từ, anh mau nói đi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế?”
Từ Huyền ung dung nói: “Nói đơn giản thì, cô ấy là đến báo ân.”
[Bán Sỉ Quả Lê] sửng sốt: “Báo ân? Báo ân gì cơ?”
Từ Huyền: “Vị bệnh hữu này, sau khi mặt anh biến thành như vậy rồi cũng từng có một cô bạn gái phải không?”
Hắn vừa mới nói xong.
Trên màn hình lập tức hiện ra một loạt dấu hỏi chấm. Cũng không phải là những bệnh hữu này có ác ý gì cả, thật sự là rất buồn bực.
Lấy khuôn mặt của vị bệnh hữu này, thế mà thật sự có thể tìm được bạn gái. Cũng không đơn giản đâu đấy!
[Bán Sỉ Quả Lê] cười khổ một tiếng: “Bác sĩ Từ nói không sai.”
Anh ta nghĩ tới đoạn tình cảm trước đó của mình, ánh mắt cũng có chút phức tạp. Đông đảo bạn xem live đều bắt đầu thúc giục.
Từ Huyền cũng không kéo dài lâu, lập tức mở miệng kể lại.
“Hồi còn trẻ hẳn là vị bệnh hữu này làm nhân viên phòng cháy chữa cháy đúng không.”
“Hai mươi năm trước, trong một lần anh đi làm nhiệm vụ chữa cháy.”
“Lần ấy, anh bất chấp nguy hiểm nhảy vào đám cháy, cứu ra người một nhà hoàn hảo không bị thương gì.”
“Nhưng là mặt của bản thân anh lại bị phỏng trong lần ấy, biến thành bộ dạng như bây giờ.”
“Con gái của nhà kia, vì báo ân mà không màng đến lời phản đối của bố mẹ, nhất định phải làm bạn gái của anh.”
Trong lòng của rất nhiều bạn xem live đều có chút xúc động.
Câu chuyện như thế này, đúng là bọn họ đã nghe qua rất nhiều. Nhưng mà nghe ngay trước mặt người trong cuộc thì cảm giác lại không giống nhau.
“Cô gái biết nhớ ơn cảm ơn như thế, bây giờ thực sự không nhiều lắm.”
“Đúng thế, thứ đàn ông cặn bã như tôi đây đều rất cảm động nữa cơ.”
“Tôi mổ cá ở Đại Nhuận Phát suốt mười năm ròng, nỗi lòng đã lạnh lẽo như dao găm. Không ngờ hôm nay cuối cùng lại bị sự ấm áp của cô ấy hòa tan!”
“Cuối cùng vì sao bọn họ không kết hôn thế? Bác sĩ Từ, không phải cô gái kia bị tan nạn xe cộ đã chết rồi đấy chứ?”
“Nhất định đừng máu chó như thế nhé...”
Từ Huyền lắc đầu nói: “Cô ấy không chết.”
“Chẳng qua sau này cô ấy phát hiện, sau khi lòng cảm kích lúc ban đầu biến mất.”
“Đối mặt với gương mặt này của bệnh hữu, cô ấy thực sự không yêu nổi.”
“Vì thế hai người chia tay trong hòa bình.”
Các bạn xem live trong phòng live: ? ??
Đông đảo bạn xem live đều không biết nói gì.
Cú cua góc này đúng là khét thật mà!
Suýt nữa thì làm bọn họ gãy mịa nó eo luôn rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận