Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 646 - Cái gì? Thuốc của bác sĩ Từ có tác dụng phụ?

Từ Huyền thở dài: "Vậy thì đúng rồi."
"Hiện tại con trai anh trở thành như vậy chính là vì lần tai nạn đó."
Tôn Đại Trung không khỏi ngạc nhiên.
Ông chần chờ nói: "Bác sĩ Từ, thuốc đó có tác dụng phụ à?"
Biểu cảm của Từ Huyền hơi vi diệu: "Dưới tình hình bình thường thì không có."
“Nhưng đối với con trai anh thì có."
"Tôi hỏi anh, khoảng thời gian này có phải con trai anh rất nghịch ngợm hay không."
"Anh đã đánh đứa trẻ mấy lần?"
Tôn Đại Trung do dự một lúc, rồi thành thật gật đầu nói: "Đúng là có đánh."
Từ Huyền thở dài: "Vậy thì đúng rồi."
"Con của anh vẫn còn mang theo thuốc mà tôi đưa cho anh."
"Lúc anh đánh cậu ta, cậu ta không đau không ngứa, hoàn toàn không có cảm giác gì cả."
"Hơn nữa đứa trẻ này không ngốc, biết không thể để anh phát hiện."
"Còn giả vờ bị đau, kêu rên, lúc ấy anh không chú ý đến, cũng không nghe ra được."
"Đánh mấy lần như vậy, con trai của anh cũng thấy nhẹ nhàng."
"Vừa hay lần mà cậu ta bị xe đụng, anh lại nói với cậu ta chỗ tôi có một loại thuốc Ultraman."
"Con trai anh là fan của Ultraman, nên đương nhiên rất thèm muốn."
...
"Vừa hay, cậu ta chuẩn bị đến nhà ma thám hiểm với mấy bạn học, muốn có thứ này bảo vệ cơ thể."
"Con trai anh cầu xin anh mấy lần, muốn anh đến chỗ tôi mua cho cậu ta, nhưng anh không đồng ý cậu ta."
"Vì vậy cậu ta đã nghĩ ra hành động giả vờ trúng tà gặp A Phiêu."
"Ép anh đến tìm tôi mua thuốc, như vậy có thể mang Ultraman về cho cậu ta…"
"Trái lại cậu ta cũng không sợ, dù bị anh phát hiện, cùng lắm thì lại bị anh đánh một trận, hoàn toàn không cần lo lắng..."
Tống Sở Sở ở bên cạnh nghe đến cạn lời.
Hay lắm!
Thì ra ông chủ nói là có tác dụng phụ này... máy chế tạo “báo con” đấy à…
Cả người của Tôn Đại Trung đều mơ màng. Sau khi Từ Huyền nói xong, ông ngây ra một lúc lâu vẫn không nói nên lời…
Một lát sau, ông mới lấy lại tinh thần. Giận đến mức mặt tái mét.
"Đứa trẻ này!"
"Xem tôi trở về không đánh chết nó, thì ông đây theo họ của nó!"
"Đúng rồi, bác sĩ Từ, làm thế nào mới giải được thuốc của cậu vậy..."
"Tôi muốn đợi tôi đánh xong đứa trẻ này rồi mới đưa cho thằng bé."
Từ Huyền cũng là dở khóc dở cười.
Hắn lắc đầu nói: "Anh chắc chắn không cởi bỏ được."
"Hoặc là lấy lại đưa cho tôi."
"Hoặc là, lúc anh ‘dạy dỗ’ cậu ta, đưa thuốc ra xa chút."
"Vượt qua trăm mét, hiệu quả sẽ yếu bớt một phần."
Tôn Đại Trung nghe vậy thì có vẻ mặt bất đắc dĩ.
Ông bất đắc dĩ gật đầu: "Thôi được, bác sĩ Từ."
"Để tôi quay về thử xem."
"Thực sự không được thì tôi đánh mạnh thêm chút!"
"Bù lại ‘tình thương của cha’ thiếu thốn trước đây cho thằng bé."
“Ít nhiều cũng phải cho thằng bé biết, cái gì gọi là…”
"Tình cha như núi!"
Nói xong, ông lấy điện thoại ra quét mã QR ở trên bàn để thanh toán.
Lúc rời đi, trên mặt Tôn Đại Trung vẫn còn biểu cảm “dữ tợn” không gì sánh được. Từ Huyền nhìn bối cảnh của Tôn Đại Trung, không khỏi lắc đầu cười.
Sau đó, từ từ lấy điện thoại ra, đăng nhập vào Ma âm. Hôm nay lại đến ngày livestream.
Sau khi Từ Huyền xuất hiện ở phòng live.
Màn đạn trên màn hình bắt đầu bùng nổ.
"Mỗi lần thấy khuôn mặt của bác sĩ Từ, tâm trạng đều trở nên tốt hơn."
"Mấy người đều là đến xem bác sĩ Từ, chỉ có tôi là đến xem Loli, hai đệ tử của bác sĩ Từ thật sự là thú vị!"
"Bác sĩ Từ, lần này livestream có thứ gì có thể rút được không?"
Sau khi Từ Huyền nhìn thấy màn đạn thì không khỏi lắc đầu cười.
"Lần này không có."
"Đợi livestream rồi hẵng nói."
"Dù sao thì mỗi lần rút thưởng, đồ tôn tôi ship hàng bận không xuể..."
Trên màn hình lập tức xuất hiện một mảng màn đạn "Ha ha ha".
"Sở Sở đúng là người công cụ thật trân!"
"Quá thảm, đồ tôn Sở đáng thương, nhỏ yếu lại hèn mọn [Mắc cười. JPG]."
"Bác sĩ Từ nhận tôi làm đồ tôn đi, tôi đồng ý gửi hàng ngày ngày..."
"Tôi cũng có thể, ‘nhất linh’ của tôi còn có thể xuất phí giao hàng..."
"Khá lắm, tôi phục rồi, vậy mà cũng có thể cuốn vào?"
Từ Huyền ho khan: "Được rồi, không dài dòng nữa, chúng ta bắt đầu theo quy trình đi."
"Quy củ, lựa chọn ngẫu nhiên ba bệnh hữu may mắn, thưởng cho tôi 2000 tệ."
"Nhân cách có vấn đề, hoặc là làm chuyện trái với lương tâm thì rút thưởng cẩn thận."
"Trong phòng live của tôi có không ít đồng chí cảnh sát đang xem, cẩn thận bị bọn họ kéo đi lập công trạng đó…"
Đám khán giả xem live trong phòng cũng là trêu chọc..
"Rút ngẫu nhiên ba người xui xẻo, xác suất nhỏ cắm sừng, xác suất nhỏ gượng gạo, trăm phần trăm hao tài [Mắc cười. JPG]."
"Tò mò, thật sự có rất nhiều chú cảnh sát đang xem à?"
"Có đó, cục trưởng chúng tôi bảo chúng tôi mỗi lần đều phải lên xe cảnh sát xem bác sĩ Từ livestream, nếu bệnh hữu kết nối thuộc chúng tôi quản lý thì phải tăng thêm cảnh giác, hành động bất cứ lúc nào.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận