Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 634 - Xem livestream lâu vậy rồi, lần đầu tiên cảm thấy lời bác sĩ Từ nói có vấn đề (2)

Bình luận như mưa gần như phủ kín màn hình.
“Xem livestream lâu vậy rồi, lần đầu tiên tôi cảm thấy bác sĩ Từ nói không đúng lắm. Cha của bệnh hữu này tuyệt đối không phải giả bệnh! Chính là mẹ nó có bệnh thật đấy! Hơn nữa còn là bệnh thần kinh!”
“Ông ta thật chứ! Tôi khóc chết luôn!”
“Buổi livestream này làm tôi giận đến phát điên mà!”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] trợn mắt há hốc mồm: “Cha tôi điên rồi ư?”
Từ Huyền lắc đầu: “Ông ta không điên.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] giận đến bật cười: “Không điên? Không điên mà lại bỏ ra nhiều tiền tích lũy trong biết bao nhiêu năm, còn có tiền lương của tôi nữa, đi giúp người ta mua nhà?”
Từ Huyền thở dài: “Ai bảo cô... là con gái chứ?”
“Nếu cô là con trai, cha cô sẽ không làm vậy.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] nghe hắn nói thế thì không khỏi ngẩn ngơ.
Từ Huyền nói tiếp: “Lẽ nào cô không biết, truyền thống chỗ các cô là trọng nam khinh nữ à?”
“Sau khi qua đời, nếu không tìm được người đàn ông nào trong số con cháu nâng linh cữu thì sẽ bị người khác xem thường.”
“Trong mắt cha mẹ cô, dù con gái như cô có kiếm được tiền đi nữa, cũng chẳng thể nhấc nổi đòn dông.”
“Thế là cha mẹ cô phóng tầm mắt lên người anh họ cô.”
“Dù sao, nhà chú hai cô cũng có đến ba con trai.”
“Cha mẹ cô vội nhận anh họ nhà chú hai cô làm con thừa tự, điều kiện là mua nhà cho anh ta.”
“Nói một cách chính xác, bây giờ cô phải gọi anh ta là anh cả.”
“Vả lại, cha mẹ cô còn hứa hẹn, nếu anh họ cô có thể sinh con trai, sẽ mua thêm cho anh ta chiếc xe không dưới 20 vạn.”
Từ Huyền nói đến đây chợt dừng lại một lát, vẻ mặt vi diệu.
“Phải, bệnh hữu đoán không lầm đâu.”
“Đương nhiên chiếc xe này vẫn mua bằng tiền của cô...”
Đông đảo khán giả trong phòng live đồng loạt nghẹn giọng, im bặt.
Họ đã từng thấy kiểu trọng nam khinh nữ của thế hệ trước nhưng chỉ ở mức thiên vị con trai nhà mình thôi.
Còn thể loại giúp người ngoài bóc lột con gái mình như này… mẹ nó chứ, vẫn là lần đầu tiên họ được nhìn thấy. Đúng là mở mang tầm mắt...
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] suýt nữa tức đến bật cười.
“Lấy tiền của tôi mua nhà thì không nói, còn muốn tôi mua xe cho anh ta?”
“Thật sự coi tôi là cây atm di động đấy à?”
“Anh ta chỉ là anh họ, có phải anh ruột của tôi đâu.”
“Không đúng! Cho dù có là anh trai ruột thì muốn mua nhà, mua xe cưới vợ cũng phải tự mình kiếm tiền chứ.”
“Lại còn hút máu trên đầu trên cổ tôi nữa!”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] càng nói càng tức giận, hô hấp trở nên dồn dập!
Một lát sau, cô mới bình tĩnh lại: “Bác sĩ Từ, cảm ơn anh nói sự thật cho tôi.”
“Tôi biết nên làm thế nào rồi.”
“Sau này, tôi vẫn nên giữ chặt tiền trong tay thì hơn.”
“Bác sĩ Từ, tôi muốn hỏi một chút.”
“Nếu tôi không đưa tiền cho cha mẹ tôi nữa, hai người họ sẽ ra sao?”
Từ Huyền trả lời: “Sẽ chết.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] lập tức thay đổi sắc mặt: “Không... Không đến mức vậy chứ?”
Từ Huyền thản nhiên nói: “Chắc cô cũng hiểu rõ thực lực kinh tế của anh họ cô.”
“Chỉ cần cô không đưa tiền lương trong vòng ba tháng, đồng nghĩa với việc cắt đứt nguồn cung.”
“Đến lúc đó, cha mẹ cô sẽ chạy đến nơi làm việc của cô và thay phiên nhau van nài cô.”
“Đồng thời, họ còn nói với cô rằng tâm nguyện cả đời họ chính là có con trai.”
“Lúc này, nếu cô tiếp tục từ chối”
“Trong lúc kích động, cha cô sẽ đột tử do lên cơn đau tim.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] lập tức im lặng.
Vừa nãy, cô đang thầm suy nghĩ.
Lần này, bất luận cha mẹ ép buộc thế nào, cô cũng sẽ không làm cây atm di động nữa. Nhưng khi nghe kết cục Từ Huyền diễn tả cho mình, lòng cô vẫn rất hỗn loạn.
Vô số khán giả trong phòng live cũng không nói gì.
Gặp phải loại cha mẹ này quả thật hết sức xui xẻo.
Nếu để họ thay chỗ [Tú Hoa Không Sợ Khổ], chỉ sợ lúc này cũng rơi vào thế khó xử. Trúng ngay chuyện thế này, móa nó nhức hết cả trứng...
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] tuyệt vọng: “Bác sĩ Từ, thật sự không có cách nào ư?”
“Tôi không muốn cha mẹ chết đâu.”
“Cả chuyện vất vả suốt đời chỉ để làm trâu làm ngựa cho người khác nữa...”
Từ Huyền cười nhạt: “Có!”
“Chẳng những cha mẹ cô không còn bức ép cô.”
“Hơn nữa, họ còn chủ động lấy lại toàn bộ số tiền đã cho anh họ cô về cho cô.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] lập tức kích động: “Bác sĩ Từ, cách gì vậy?”
Từ Huyền mỉm cười, nói: “Rất đơn giản.”
“Cô mua một chai rượu, thêm một tờ thuốc trị bệnh tật trên người.”
Vô số khán giả trong phòng live lộ ra vẻ kỳ quái.
Nếu họ nhớ không lầm.
Hình như lúc nãy bác sĩ Từ có nói cha của bệnh hữu này là giả bệnh... Sao giờ lại đổi khác rồi?
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] cũng ngây ngốc.
Cô chần chờ hỏi: “Bác sĩ Từ, không phải lúc nãy anh nói cách này vô dụng, cha tôi vẫn sẽ tiếp tục giả bệnh à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận