Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 237 - Làm đủ trò xấu xa, bị trời phạt, không còn sống được bao lâu! (1)

“Với thân phận của vị này, nếu có chuyện lớn như vậy thì chắc ngày mai sẽ lên báo nhỉ?”
“Làm cho gọn gàng vào! Không phải, ý của tôi là, tổng giám đốc Lưu giữ gìn sức khỏe nha!”
Lưu Kiện Hùng khẽ nhíu mày.
Từ nãy tới giờ ông ta chả buồn xem tiếp buổi livestream của Từ Huyền. Tất nhiên cũng không thấy được chuyện gì đã xảy ra trong lúc livestream vừa rồi.
Ông ta đã sớm quên mất chuyện bản thân có tham gia rút thưởng của Từ Huyền lúc đầu. Thẳng đến mới nãy điện thoại di động cứ reo lên hồi lâu.
Tới khi lấy ra xem xét, ông ta mới phát hiện điện thoại vẫn đang phát livestream của Từ Huyền.
Ông ta lập tức gọi thư ký tới để hỏi xem chuyện gì vừa phát sinh trong phòng live. Ngặt nỗi ban nãy vị thư ký này chỉ chăm chăm để ý tới vết thương của ông chủ. Đương nhiên không rảnh quan tâm chuyện diễn ra trong phòng live của Từ Huyền quá nhiều.
Anh ta chỉ biết đại khái hai người do công ty thuỷ quân phái đến đều bị Từ Huyền giải quyết sạch sẽ.
Sau khi Lưu Kiện Hùng suy tư một lát mới quyết định kết nối với Từ Huyền.
“Bác sĩ Từ, chúng ta lại gặp mặt rồi.”
Lưu Kiện Hùng bày ra thái độ nói chuyện cực kỳ thân quen, như thể ông ta là bạn tốt lâu năm của Từ Huyền.
Việc này khiến cho rất nhiều khán giả xem live đều có thiện cảm với ông ta.
Đại lão có địa vị thế này mà có thể bình tĩnh hòa nhã nói chuyện ngang hàng với “hot streamer” Từ Huyền như vậy thì chính là người vô cùng gần gũi với dân thường.
Hơn nữa vị này còn cao hơn một bậc, thái độ vô cùng thân thiết với Từ Huyền.
Trên cơ bản, những khán giả xem live này đều là fans của Từ Huyền.
Vị phú hào trăm tỷ này cho Từ Huyền đủ thể diện như vậy.
Làm cho nhóm fans bọn họ cũng có loại cảm giác “cùng hưởng vinh quang”.
Điều duy nhất khiến người ta thấy kỳ quái chính là vị phú hào này còn gắng sức đeo khẩu trang trong lúc trò chuyện. Vả lại, hình như khi nói còn hơi bị lọt gió...
Từ Huyền lại không hề có chút kích động nào khi nhìn thấy “nhân vật lớn”, giọng điệu hắn vẫn nhàn nhạt không đổi.
“Ngài Lưu, nói đi.”
“Ông có bệnh gì mà muốn tìm tôi xem giúp ông?”
“Chờ một chút.”
Lưu Kiện Hùng vừa chuẩn bị mở miệng thì bị Từ Huyền ngăn lại.
“Nếu như là câu nói giống lần trước, vậy ông không cần nói nữa.”
Lưu Kiện Hùng hơi sững sờ, cau mày hỏi: “Bác sĩ Từ, có vẻ cậu có ý kiến với tôi?”
“Nếu bởi vì sự kiện của thằng con ngu ngốc kia, vậy thì tôi xin lỗi cậu.”
“Còn về phương diện khác, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng đắc tội gì với cậu nhỉ?”
Trong màn hình, vẻ mặt Lưu Kiện Hùng thành khẩn, thái độ chân thành: “Nếu như có thì tôi xin lỗi cậu.”
“Tuy tôi là chủ một xí nghiệp.”
“Nhưng cũng cảm thấy rất hứng thú với vị kỳ nhân dị sĩ như bác sĩ Từ cậu.”
“Nếu có cơ hội...”
“Tôi muốn từ bỏ góc nhìn từ thân phận này, chỉ đơn thuần kết giao bạn bè với cậu.”
Không sai!
Sau khi cố gắng ngắm bắn Từ Huyền nhưng không đạt được kết quả gì.
Lưu Kiện Hùng đã quyết định vứt bỏ ý tưởng ban đầu, thay vào đó là rút ngắn quan hệ với Từ Huyền.
Dù sao, ông ta và Từ Huyền cũng chỉ phát sinh một ít mâu thuẫn nhỏ vì vấn đề thể diện trước đó mà thôi, cũng không tính là xung đột lợi ích cơ bản.
Một nguyên nhân quan trọng khác là – ông ta mơ hồ cảm nhận được dường như Từ Huyền khá là tà môn.
Kể từ khi bắt đầu tiếp xúc với Từ Huyền, ông ta toàn dính phải xui xẻo...
Câu này của Lưu Kiện Hùng thoáng chốc làm gia tăng thiện cảm của một số khán giả xem live không rõ chân tướng trong phòng live.
Đa phần khán giả xem live đều là người bình thường. Đột nhiên hôm nay gặp được vị đại lão thường ngày chỉ có thể nhìn thấy trên tin tức có thái độ “bình dị dễ gần” như thế, tất nhiên là dễ dàng làm cho người ta cảm động.
Bọn họ đều hận không thể đồng ý giúp Từ Huyền.
Thậm chí có một ít khán giả xem live có tính cách thiên hướng “cảm tính” còn cảm thấy Từ Huyền hơi “không thấu tình đạt lý”.
Tống Sở Sở ở bên cạnh chợt thấy lú hết cả mề.
U là chời!
Người này không biết xấu hổ như vậy luôn á hả? Ông ta đã mời biết bao nhiêu thuỷ quân bêu xấu Từ Huyền trên toàn mạng.
Vậy mà bây giờ trước mặt mọi người còn giả bộ như bản thân không hay biết gì cả. Da mặt dày đến trình độ này cũng hiếm có khó tìm lắm đây!
Chẳng lẽ người có tiền đều không biết xấu hổ thế à?
Từ Huyền cũng giận đến bật cười.
Hắn cười như không cười, nói: “Ồ? Vậy ý của ông là”
“Nhiều thuỷ quân và anti fan tràn vào phòng live hôm nay của tôi”
“Đều không liên quan gì đến ông à?”
Trong lòng Lưu Kiện Hùng nhất thời trở nên căng thẳng, âm thầm ngẫm xem thông tin bị rò rỉ từ đâu.
Nhưng bề ngoài, sắc mặt ông ta vẫn chẳng hề thay đổi. Thậm chí trên mặt ông ta còn đúng lúc lộ ra vẻ ngờ vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận