Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 730 - Hai chúng ta mạnh ai nấy gọi đi. Cha gọi con là bạn học, con gọi cha là cha (1)

Từ Huyền nhìn thấy bình luận trên màn hình cũng ho khan.
"Tôi nhắc nhở đôi chút, các người tốt nhất là đừng tùy ý học."
"Cách tà môn đó cũng là nhìn người."
"Có đứa trẻ, có lẽ sẽ có hiệu quả."
"Cũng có đứa trẻ, trái lại sẽ không có tâm học tập, say mê giúp người, không cách nào tự kiềm chế..."
"Hơn nữa, nói tóm lại là phạm tội trái pháp luật."
"Các người còn nói nữa, người khác sẽ tưởng rằng là tôi dạy đó..."
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều mỉm cười.
Từ Huyền nói: "Được rồi, đừng ồn ào nữa."
"Hiện tại kết nối với bệnh hữu tiếp theo nào."
"ID là [Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ]."
Sau khi kết nối, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi xuất hiện bên trong màn hình.
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] cười ha ha chào hỏi Từ Huyền: "Chào bác sĩ Từ, tôi rất thích xem livestream của cậu."
Từ Huyền mỉm cười gật đầu: "Bệnh hữu, anh muốn tôi đoán quá khứ như bệnh hữu trước đó hay là trực tiếp hỏi vấn đề?"
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] suy nghĩ một lúc, rồi sảng khoái nói: "Vậy thì nói đôi chút đi."
"Dù sao thì cả cuộc đời tôi cũng quang minh chính đại, không có gì giấu giếm, ha ha."
"Được."
Từ Huyền mỉm cười, mở miệng nói: "Trong nhà bệnh hữu có bốn anh chị em, anh ấy là anh cả."
"Bởi vì lúc nhỏ trong nhà hơi khổ, vì nuôi em trai em gái giúp cha mẹ, cho nên sau khi lên tiểu học thì anh ấy không đi học nữa."
"Bắt đầu đi làm ở bên ngoài."
"Bởi vì chỉ có bằng tiểu học, lại nghèo, cho nên khó lấy được vợ."
"Mãi đến lúc ba mươi tuổi, dựa vào đồng tiền mà bản thân vất vả gom được, lại chạy ra ngoài làm không ít, mới góp đủ một phần sính lễ, miễn cưỡng cưới được vợ."
"Cô ấy còn sinh cho anh một cậu con trai."
"Công việc của vợ anh cũng bình thường."
"Là làm bảo mẫu trong nhà giáo sư đại học."
"Nhưng đáng tiếc, kết hôn không bao lâu sau, vợ anh chê anh không có tiền lại không có văn hóa, giáo sư kia tốt hơn."
"Cứ muốn ly hôn với anh."
"Cũng không cần con trai, trực tiếp ném cho anh."
"Sau đó anh cảm thấy đi làm thuê không có tiền, lại đi làm ăn nhỏ."
"Dựa vào việc có thể chịu khổ nhọc, việc làm ăn dần có khí sắc, từ từ trở nên giàu có."
"Bây giờ có thể xem là có tí tài sản."
"Anh cứ dựa vào một mình, cũng vất vả nuôi con trai lớn lên."
"Năm nay, con trai anh đúng lúc cũng sắp thi đại học..."
"Bệnh hữu khác, các người cũng nhìn thấy ID của bệnh hữu này rồi đúng không?"
"Lần này giấc mộng của anh ấy cũng sắp hoàn thành..."
Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều vui vẻ.
"Cừ thật! Hôm nay là sân khấu cho kỳ thi đại học đúng không? Lại thêm một phụ huynh có con thi đại học!"
"Hì hì, không thể không nói, trải nghiệm cuộc đời của bệnh hữu này thoạt nghe rất chăm chỉ."
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] cảm khái nói: "Bác sĩ Từ nói đúng hết!"
"Nghĩ đến khoảng thời gian đó, tôi cũng rất cảm khái."
"Cả đời này của con người, người có gia thế không tốt như chúng tôi vẫn là phải cố gắng."
"Càng chịu được cực khổ thì ngày tháng mới có thể tốt hơn."
Đám khán giả xem live trong phòng đều không nhịn được mà cười lên.
Sao người này nói chuyện, còn đút canh gà cho bọn họ nữa vậy. Nhưng bọn họ cũng không phản cảm.
Dù sao thì người này quả thật trở mình dựa vào sự cố gắng của bản thân.
Từ một người nửa mù chữ có trình độ học vấn tiểu học thành công vượt qua giai cấp. Suy nghĩ đến thì biết có bao nhiêu khó khăn.
Từ Huyền mỉm cười: "Bệnh hữu, anh nói chút vấn đề của anh đi."
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] hơi ngượng ngùng, cười: "Ha ha, bác sĩ Từ tôi cũng không có chuyện gì khác."
“Chỉ là muốn hỏi lần này con trai tôi thi đại học sẽ thế nào giống như bệnh hữu vừa nãy mà thôi…”
"Có thể phát huy trình độ hay không…"
Đông đảo khán giả xem live cũng không chút bất ngờ khi ông ta hỏi vấn đề này. Thậm chí rất nhiều người đều đoán được ông ta sẽ hỏi cái này…
Từ Huyền mỉm cười: "Cậu ấy có thi tốt hay không thì phải xem anh thi phát huy có tốt hay không..."
[Theo Đuổi Giấc Mơ Thuở Ban Sơ] lập tức ngây ra: "Bác sĩ Từ, là thế nào?"
Nhưng đám khán giả xem live lại nghe hiểu ám chỉ của Từ Huyền, đều châm chọc.
"Vẫn chưa rõ sao khán giả xem live? Anh không thể cổ động ở bên cạnh thôi, anh phải lấy ra cái gì đó thực tế chút!"
"Bệnh hữu, bây giờ bọn trẻ đều thực tế, điện thoại, máy tính gì đó, còn có bộ định tuyến hàng tốt có tay cầm, phần thưởng nên có thì phải có chứ?"
"Khụ khụ, thật sự không được thì đi học chồng của bệnh hữu trước đó... Thi bao nhiêu điểm đều dẫn đi thưởng bổ túc vật lý cho chị gái, bảo đảm sẽ có động lực, trái lại sau khi thi xong cũng không sợ dạy kèm phi pháp rồi bị bắt [Mắc cười. JPG]."
Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Các người nhầm rồi."
"Phát huy cuộc thi mà tôi nói chính là ý trên mặt chữ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận