Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 631 - Sau này không còn mặt mũi chào hỏi người khác...

“Sau khi ngắt kết nối, quả thật em sẽ viết thử vài trăm chữ.”
“Nhưng càng viết càng bứt rứt, không nghĩ ra nổi tình tiết.”
“Bèn dứt khoát mở web lên định tìm cảm hứng.”
“Em tìm kiếm dữ dội, quả nhiên tìm được một bộ anime mới vô cùng thú vị.”
“Thế là em ấn vào xem anime này với ý nghĩ thu thập tư liệu.”
“Kết quả càng xem càng phê, quên béng luôn chuyện gõ chữ.”
“Đến lúc quá thời hạn cập nhật chương mới vài ngày, em vẫn chỉ viết được mấy trăm chữ kia.”
“Fans của em còn ngây thơ cho rằng em thật sự biết thay đổi sửa sai, thỉnh thoảng chạy vào cập nhật hóng chương mới.”
“Cuối cùng phát hiện lại bị em cho leo cây...”
“Em càng không ló mặt lên mà chỉ tiếp tục giả chết...”
Rất nhiều khán giả trong phòng live cười đến nỗi suýt nữa mũi phụt cả bong bóng.
“Quá chân thật... Tôi chính là tác giả viết văn học mạng, đây mịa nó không phải là mô tả chân thật về tôi đấy à? [Cười khóc.jpg]”
“Bác sĩ Từ, tôi phải báo cảnh sát! Anh vào nhà tôi lắp camera giám sát lúc nào thế hả? [Buồn cười.jpg].”
[Pudding Mật Ong] không khỏi cảm thấy ngượng ngùng.
Cô cười gượng, “Bác sĩ Từ, anh có thuốc gì giúp em bỏ được chứng trì hoãn, ra chương mới đúng hạn không ạ?”
“Em muốn mua một ít.”
Từ Huyền gật đầu: “Có, lát nữa em thêm WeChat anh rồi nhắn tin cho anh.”
Sau khi [Pudding Mật Ong] thưởng phí tư vấn cho Từ Huyền xong thì nhanh chóng offline. Cô quả thật không dám tiếp tục ở lại.
Nói thật, nếu kể đoạn trải nghiệm này của cô ra ngoài, cô thật sự sẽ đội quần với thiên hạ.
E rằng, sau này mà có buổi họp mặt hội viết văn học mạng gì đó, [Pudding Mật Ong] sẽ không còn mặt mũi chào hỏi người khác nữa... Quá cmn mất mặt...
Sau khi [Pudding Mật Ong] offline.
Từ Huyền nói: “Được rồi, bây giờ kết nối với bệnh hữu kế tiếp.”
“ID là [Tú Hoa Không Sợ Khổ].”
Đông đảo khán giả trong phòng live khá là tò mò. Cái tên này ít nhiều gì cũng chứa đựng hơi thở học giả nông thôn.
Lẽ nào là nữ sinh học trường làng?
Sau khi kết nối thành công, một cô gái trẻ tuổi tóc ngắn, đeo kính gọng đen, mặc đồ công sở xuất hiện trong màn hình. Rặt vẻ tinh anh chốn văn phòng...
Đông đảo khán giả xem live tương đối kinh ngạc. Hình tượng này chênh lệch quá lớn với ID.
Trong lúc nhất thời, bọn họ thậm chí khó chấp nhận nổi.
Đương nhiên [Tú Hoa Không Sợ Khổ] cũng khá bất ngờ, không ngờ mình vậy mà có thể kết nối. Nhưng cô nhanh chóng tiếp nhận hiện thực.
Cô lộ vẻ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, lên tiếng chào hỏi Từ Huyền: “Chào bác sĩ Từ.”
“Tôi cực kỳ vui khi có thể kết nối với anh.”
Nói xong, cô bổ sung thêm: “Thật đó, lâu lắm rồi tôi không vui vẻ đến thế.”
Đông đảo khán giả trong phòng live nghe vậy lập tức phì cười.
“Người đẹp, trước hết cô khoan vui đã, đợi chút nữa cô sẽ hết vui ngay thôi!”
“Vợ ơi, em vui mừng quá sớm rồi~”
“Lầu trên không biết trước đó có bệnh hữu bị vợ bắt ngay tại trận, phải chịu thảm kịch đau đớn hả? Còn dám gọi vợ, không sợ quê chết à? Vẫn nên để người độc thân như tôi gọi thay các anh thì hơn [Buồn cười.jpg]”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] nhìn thấy những lời trêu chọc trên màn hình, không khỏi cười khổ.
“Mọi người đừng ghẹo tôi, tôi là fan cứng của bác sĩ Từ, đương nhiên biết một khi được kết nối là có chuyện gì.”
“Nhưng mà không sao hết, không quan trọng.”
“Chỉ cần có thể kết nối với bác sĩ Từ, tôi sẽ thực hiện được nguyện vọng của mình.”
Đông đảo khán giả xem live đều kinh ngạc.
Em gái này đầu sắt đến vậy à?
Từ Huyền cười nhạt: “Được.”
“Vậy bệnh hữu này, chúng ta nói thẳng bệnh tình của cô hay tâm sự cuộc đời với cô trước đây?”
Đông đảo khán giả xem live vừa nghe thế lập tức hí ha hí hửng.
“Ha ha, lần đầu tiên tôi phát hiện bác sĩ Từ rất thành thạo việc thả thính nha~”
“Ầy, không chịu nổi nữa, muốn để bác sĩ Từ thả thính tui quá đi [Ngượng ngùng.jpg].”
“Xem hồ sơ của lầu trên làm tôi sợ muốn chết, vậy mà lại là nam! Gay lọ, ra khỏi đây! [Sợ hãi.jpg].”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] thả lỏng hơn, không nhịn được bật cười.
Cô gật đầu, cười ha hả: “Được, vậy bác sĩ Từ tâm sự cuộc đời với tôi một chút đi.”
“Dù sao, có thể trò chuyện về cuộc đời với anh là cơ hội không đến một trên vạn người có được. Tôi phải nắm chặt cơ hội này chứ~”
Từ Huyền mỉm cười, nói: “Bệnh hữu này sống ở nông thôn từ bé.”
“Cha mẹ đều theo nghề nông, điều kiện trong nhà tương đối khó khăn.”
“Hơn nữa, cha mẹ cô là kiểu người có tư tưởng truyền thống.”
“Trước kia, sau khi bệnh hữu ra đời, mới đầu cha mẹ cô muốn sinh thêm một đứa con trai.”
“Đáng tiếc, lúc đó chính sách quốc gia rất khắt khe.”
“Mẹ bệnh hữu vừa mang thai đã bị kéo đi cưỡng ép nạo phá thai.”
“Chính vì vậy, sau này cơ thể mẹ cô bị tổn thương, dẫn đến không thể mang thai được nữa.”
[Tú Hoa Không Sợ Khổ] nghe xong, không kiềm được đôi chút thổn thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận