Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 973 - Phùng má giả làm người mập đến trình độ này, cũng là tuyệt! (2)

“Bọn họ kéo dài vài ngày.”
“Cha cậu nói muốn đi ra ngoài tỉnh công tác.”
“Sau khi trở về rồi cho cậu sau.”
“Vì thế cậu còn tức giận cực kỳ.”
[Chiến Thần Ultra Vô Địch] nghe nói như thế, cảm thấy có chút không ổn, trong lòng chợt hẫng:
“Anh... anh có ý gì?”
Từ Huyền sâu kín nói: “Lẽ nào cậu không phát hiện, sau lần đó khi cha cậu trở về, sắc mặt có chút tái nhợt.”
“Trên bụng còn có một vết sẹo.”
“Vẫn còn nằm trên giường nghỉ ngơi hơn mười ngày nữa...”
“Ông ấy nói với cậu là không cẩn thận bị xe đụng phải...”
Vô số khán giả xem live trong phòng đều sôi trào!
“Vãi beep vãi beep vãi beep! Sẽ không phải là như tôi nghĩ đấy chứ?”
“Sẽ không phải là đi bán thận thật đấy chứ?”
“Con mẹ nó chuyện này hoang đường quá đi? Không phải, bác sĩ Từ không phải tôi nói anh hoang đường đâu, ý tôi là nói ông già kia cơ...”
Từ Huyền nhìn thoáng qua bình luận của khán giả xem live trên màn hình, thản nhiên gật đầu: “Đúng. Chính là như mọi người đoán đấy.”
“Cha mẹ của bệnh hữu này cũng là đâm lao phải theo lao.”
“Bởi vì có câu một lời nói dối cần vô số lời nói dối khác lấp liếm.”
“Để không cho bệnh hữu thất vọng, rơi vào đường cùng họ cũng chỉ có thể làm như vậy...”
Rất nhiều khán giả xem live đều hạn hán lời.
“Má nó đây là hành vi ngu ngốc gì thế...”
“Phùng má giả làm người mập đến trình độ này, cũng là tuyệt!”
“Trẻ trâu thế? Vì cho con trai tiền mời bạn học đi ăn mà ngay cả thận đều cắt luôn? Thứ cho tôi không thể hiểu được...”
“Cưng chiều đến loại trình độ này, cũng là trâu bò...”
Từ Huyền nhìn thoáng qua bình luận, lắc đầu nói: “Cha mẹ của bệnh hữu này biết mình không có bản lĩnh. Cả đời cũng chỉ như vậy.”
“Hai người bọn họ sống đến hơn 40 tuổi mới có đứa con này.”
“Thế nên họ ký thác toàn bộ hi vọng lên người con mình.”
“Đáng tiếc...”
Đám khán giả trong phòng live cũng không biết nên nói cái gì mới ổn.
Cho rằng đủ tốt với đứa trẻ là có thể khiến cậu ta sau này trở nên nổi bật? Đây không phải là hỏng à?
Đã chiều đứa trẻ đến mức độ này, còn muốn cậu ta có tiền đồ? Nằm mơ đúng không!
Bốp!
Đúng lúc này, phòng live đột nhiên ngắt kết nối, hình ảnh của [Chiến Thần Ultra Vô Địch] chợt biến mất. Rất nhiều khán giả xem live đều tiếc nuối.
Bọn họ vẫn muốn xem bác sĩ Từ tiếp tục vả mặt.
Không ngờ cậu nhóc này bị phá đổ nhanh như vậy…
"Nói lại, hình như cậu nhóc đó vẫn chưa trả phí tư vấn đó?"
"Có phải anh ngốc không vậy, đã đóng băng rồi, còn trả phí tư vấn cái rắm, lấy tiền đâu ra mà trả?"
"Cậu nhóc đó không phải còn có một đám đàn em à? Cũng chỉ có hai nghìn tệ, mấy người gom lại cũng đủ [Mắc cười. JPG."
"Cảm giác anh đang nghĩ đến cái rắm... [Móc mũi. JPG]."
"Nói như vậy, chẳng phải cậu nhóc này rất thảm à [Cười khóc. JPG]."
Lúc này, Từ Huyền mở miệng: "Các người đoán không sai."
"Bệnh hữu này, còn có người trong nhà của cậu ta quả thật có kết cục rất thảm."
"Dù sao cũng là ăn cắp, hơn nữa chứng cứ vô cùng xác thực."
"Đến lúc đó, chủ của căn biệt thự này sẽ trực tiếp báo cảnh sát, khởi tố."
"Cha mẹ của bệnh hữu đều sẽ vào trong đạp máy may."
"Tuy bản thân bệnh hữu vừa nãy là trẻ vị thành niên, không cần vào trong."
"Nhưng cậu ta gây ra không ít chuyện, rất nhiều người quen biết đều ghét cậu ta."
"Vốn có cha mẹ che chở cho cậu ta, người khác cũng không làm được gì."
"Hiện tại cha mẹ cậu ta sắp vào trong, cậu ta sẽ gặp tình hình gì, các người cũng có thể tưởng tượng đôi chút…"
Chủ biệt thự vừa nãy đột nhiên ngoi lên, cũng là lần nữa lên tiếng.
"Các người tuyệt đối đừng khuyên tôi rộng lượng!"
"Nếu như cả nhà này chỉ chiếm nhà tôi để ở, vậy thì thôi."
"Ai bảo bọn họ còn ức hiếp mẹ tôi! Bây giờ tôi hận không thể lấy đao chém bọn họ đó!"
"Tôi nhất định sẽ tìm luật sư tốt nhất, phán tình hình tàn nhẫn nhất!"
"Nếu ai muốn khuyên tôi thì cẩn thận gặp sét đánh!"
Sau khi vô số khán giả xem live nghe thấy lời nói của Từ Huyền và chủ biệt thự, đều hết sức đồng tình.
"Chậc chậc, cũng thảm quá rồi... tôi thích! [Mắc cười. JPG]."
"Thích xem đứa trẻ nghịch ngợm gặp phải đòn hiểm của xã hội [Móc mũi. JPG]."
"Ha ha, quá đã, trong đầu thông suốt rồi!"
“Các người không có lòng đồng cảm rồi? Cậu ta vẫn còn là một đứa trẻ! Tuyệt đối đừng tha cho cậu ta! [Giận dữ. JPG].” Từ Huyền nhìn lũ quỷ múa loạn trên màn hình, cũng không khỏi lắc đầu.
"Được rồi, livestream hôm nay chỉ đến đây thôi."
"Lần sau chúng ta gặp lại."
Trên màn hình xuất hiện vô số màn đạn.
"Tạm biệt bác sĩ Từ!"
"Tạm biệt anh chồng!"
“Bỗng nhiên ba bệnh hữu kết nối trong livestream hôm nay đều đạp máy may cả ba! Tỷ lệ vào tù là 100%! [Mắc cười. JPG].” “Lầu trên hiểu số liệu đó [... Cười khóc. JPG].”
Trong một nhà hàng cao cấp có hoàn cảnh đẹp. Triệu Khả Nhan đặt điện thoại đang xem livestream xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận