Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 224 - Bác sĩ Từ, rốt cuộc anh có được không thế? (1)

“Ông chủ, tức chết tôi rồi!”
Cô nổi giận đùng đùng chạy đến bên cạnh Từ Huyền nói: “Những người này làm hơi quá đáng rồi đấy!”
Từ Huyền như là không có nghe thấy cô nói gì vậy, tiếp tục điêu khắc tượng “Tsunade” trên tay.
Tống Sở Sở không còn gì để nói: “Ông chủ, có bệnh hữu bôi đen (nói xấu) anh kìa!”
“Bọn họ nói anh là lừa đảo!”
“Lại còn bịa đặt đủ thứ chuyện nữa.”
“Ông chủ, anh không biết cái gì gọi là tức giận à?”
Từ Huyền cười nhạt: “Không cần thiết.”
“Lúc này mới đến lúc nào chứ.”
“Nếu như tôi đến cả việc này cũng đều phải tức giận thì đợi đến sau này, bọn họ sử dụng thủ đoạn khác.”
“Ví dụ như là tìm người bị hại làm bộ bị tôi lừa gạt, khóc lóc om sòm lăn lộn khắp nơi.”
“Làm bộ như là fan não tàn của tôi, đi tìm fan của các minh tinh khác thêu dệt chuyện mang tiết tấu.”
“Rồi tìm một đám lưu manh đến để uy hiếp đe dọa, chặn cửa.”
“Bôi sơn đỏ, ném phân lên trên tường xung quanh.”
“Đằng sau đó còn có nhiều loạn thủ đoạn còn quá đáng hơn cơ, chẳng lẽ cô còn sẽ bị chọc giận muốn chết à?”
Tống Sở Sở đều nghe mà cả người choáng váng.
Tiếp đó là tức giận đến toàn thân phát run: “Chuyện này... chuyện này cũng quá đáng quá đi!”
“Những người này cũng không có giới hạn quá đi thôi.”
Mệt cho cô ngày hôm qua còn tưởng rằng tính cách của Lưu Kiện Hùng thoạt nhìn cũng không tệ lắm. Kết quả là như vậy á hả?
Đường đường là phú hào trăm tỷ, tại sao lại đều dùng mấy loại thủ đoạn hạ tiện đó thế?
Từ Huyền cười nhạt.
Vị phú hào kia, có lẽ bản thân ông ta sẽ không tự mình nói cho thuộc hạ đối phó với Từ Huyền thế nào, thế nhưng sau khi ông ta phân phó thuộc hạ rồi, người phía dưới đương nhiên sẽ vắt óc nghĩ ra các loại biện pháp. Phương pháp có hạ tiện hay không không quan trọng, chỉ cần có thể đạt được yêu cầu của ông chủ là tốt rồi. Giống như rất nhiều lãnh đạo thích nói thế này, “Không hỏi quá trình, chỉ cần kết quả”.
Một câu nói là dễ dàng rũ bỏ trách nhiệm của chính mình, chuyện xấu gì cũng đều là người phía dưới làm hết. Giống như bản thân mình từ đầu tới cuối đều thực sự thuần lương vô tội vậy ấy.
Tống Sở Sở rầu rĩ nói: “Ông chủ, vậy phải làm sao bây giờ?”
Từ Huyền mỉm cười: “Không cần quan tâm, chuẩn bị phát sóng trực tiếp đi.”
Tống Sở Sở đều ngu cả người.
Người ta đều đã đùng đùng trực tiếp tiến đến đánh lên mặt chúng ta như thế rồi, lại còn không quan tâm? Đây không phải là thoáng hiện tặng đầu người à?
Người ông chủ nhà mình này cũng quá phật hệ (lối sống an nhiên) rồi đi?
Từ Huyền lại không thèm để ý chút nào: “Không cần thiết, tính toán so đo với một người chết như thế làm gì.”
Tống Sở Sở sửng sốt, trong lòng cũng như có điều suy nghĩ.
Trên môi Từ Huyền vẫn còn mang theo nụ cười nhàn nhạt.
Lấy thân phận của hắn, tự mình ra tay thì cũng quá xấu hổ rồi đi. Người có công đức trong người đều sẽ được thiên đạo che chở. Nếu như có người dám nhằm vào, vậy thì tất nhiên là sẽ phải bị phản phệ. Cũng tương đương với mặc trên người một lớp giáp bắn ngược.
Hạ thủ càng ác, bị công đức cắn trả càng nặng! Thiên đạo ra tay trừng phạt, chỉ nhìn nhân quả!
Dù có mượn tay người khác như thế nào, trốn tránh trách nhiệm đều không có tác dụng gì hết. Có biện pháp trả thù tiện lợi như vậy, tự mình ra tay cũng quá mất mặt đi.
Lúc này, Từ Huyền quả thực là cái gì cũng không để ý, thảnh thơi không lo lắng mở Ma Âm ra, chuẩn bị phát sóng trực tiếp.
Sau khi thông báo phát sóng trực tiếp của Từ Huyền được phát ra.
Phòng live của vô số streamer toàn bộ Ma Âm, lưu lượng giảm mạnh trong nháy mắt! Mấy triệu bạn xem live giống như ngửi thấy mùi chen chúc nhau lao đến. Các streamer đang livestream đều thầm than một tiếng.
Rất nhiều người dứt khoát không livestream nữa, mang theo bạn xem live nhà mình chạy đến phòng live của Từ Huyền kiểm tra phòng luôn. Rất nhanh, bên trong phòng live của Từ Huyền nhất thời bị màn bình luận chiếm hết!
“Bác sĩ Từ, ngày hôm qua acc phụ của anh livestream mà sao không báo trước thế! Hại tôi không thấy được!”
“Hu hu ~”
“Cái gì cơ? Bác sĩ Từ còn livestream ở acc phụ cơ á? Sao tôi không biết? Livestream về cái gì thế?”
“Nghe nói là mang theo chuyên viên quay phim đi Sở cảnh sát lập mưu lừa quỷ...”
“Vì sao từng từ từng chữ lầu trên nói tôi đều biết, nối liền với nhau thì lại xem không hiểu thế?
[người da đen dấu chấm hỏi.jpg]”
“Tôi nghe nói bác sĩ Từ mời một nhiếp ảnh gia đại mỹ nữ chân dài, người ở đâu thế? Tại sao không thấy vậy?”
Cộc cộc. Ngón tay Từ Huyền gõ ở trên bàn hai cái, khiến phòng live khôi phục yên tĩnh.
Hắn mở miệng nói: “Được rồi, không nói nhiều lời thừa thãi. Hiện tại bắt đầu rút thăm luôn.”
“Quy củ cũ, trước khi rút thăm nhắc lại một lần.”
“Không có bệnh cẩn thận rút thăm, rút trúng lại hối hận cũng đã trễ rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận